---
Ở bên cạnh Tử Kỳ hình như anh có khá nhiều "lần đầu", những lần đầu đôi khi chỉ là tai nạn rủi ro, cũng có những lần đầu anh không hề muốn điều đó diễn ra với mình, hoặc là những lần đầu anh nhận ra bản thân mình không hề cứng nhắc như trước giờ anh vẫn nghĩ, nhưng lần này...
Ừ thì cũng là lần đầu đó.
Lần đầu anh chính thức nhậu cùng với một ai đó, nhậu một cách say quắc cần câu như vậy và có lẽ đây cũng là lần đầu tiên mà anh vì say nên ngủ một giấc từ chiều hôm trước đến trưa hôm sau.
"Cái gì vậy trời? Có chuyện gì vậy? Tuyên! Kỳ! Hai đứa đâu rồi!"
"..."
Lại thêm một lần đầu nữa đây.
Anh và hắn, hai đứa đồng loạt mở mắt nhìn lên phía trần nhà, sau khi nghe thấy một giọng gọi thất thanh được truyền tới từ bên dưới.
"Chết cha..."
Tử Kỳ lúc này đang gác chân lên người Lam Tuyên, cũng chẳng biết đêm qua hắn đã ngủ kiểu thế nào, nhưng hiện tại thì cả hai chân của hắn đều gác qua ngực của anh. Lúc ngồi dậy vội vàng xoay tới xoay lui, chân của hắn mấy lần thiếu điều muốn đạp luôn cả vào mặt Lam Tuyên.
"Ba về kìa, anh Tuyên, ba về..."
"..."
Lam Tuyên lúc này vừa mới hoàn hồn, chuyện đêm qua loáng thoáng có nhớ có quên, nhưng hiện tại điều rõ ràng nhất anh ghi nhận được là đầu của anh nhức đến điên cuồng, thậm chí là ngồi dậy anh cũng không muốn.
"Tuyên đâu? Kỳ đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3572702/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.