---
"Tuyên, anh nghe Kỳ nói em có hẹn riêng với Bảo Khang lớp em à? Sao tự nhiên ngoại lệ quá vậy? Trước giờ anh chưa từng thấy em đi chung với ai..."
Ngay sau khi nhận được những lời tọc mạch của Kỳ, sự tò mò khiến Dương ngập ngừng đôi chút trước khi gửi dòng tin đó cho em trai mình. Người nhận được tin nhắn của Dương đã cho xe tấp vào bãi, ngồi thừ người ra đó một lúc, biểu hiện này có khiến cho người bên cạnh cảm thấy lo lắng.
"Tuyên sao vậy?"
"Không sao!"
"Ừm... Mình biết là Tuyên ngại, nên có đặt phòng xông hơi cá nhân! Chỉ có lúc ngâm hồ nước nóng thì phải cởi áo, nhưng nếu Tuyên không muốn mình đi một mình cũng được!"
"..."
Bởi vì những tính toán đầy chu đáo này, anh liếc nhìn sang người bên cạnh, đầu chân mày có chút cau lại.
"Cậu biết nhiều về tôi đến vậy luôn sao?"
"À... Chuyện đó..."
Sao vậy nhỉ, hẳn là lúc này trong nội tâm của Khang đang cảm thấy rất khó chịu, vì cái thái độ đầy lạnh lùng của người kia khi xưng hô, hay là vì tất cả những tìm hiểu có mục đích của mình lại khiến người kia hỏi ra điều đó?
"Thì mình thích Tuyên mà... Mình đã cố gắng quan sát, với lại cũng có hỏi thăm anh Dương và mẹ của Tuyên nữa!"
"Mẹ của tôi?"
"..."
Lúc này Bảo Khang chỉ khe khẽ gật đầu, trong lòng cậu có chút khó hiểu, bởi vì so với lúc ở trước mặt của Tử Kỳ, ngữ điệu và cách thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3572701/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.