---
Mấy tuần sau,
Tử Kỳ tìm đến phòng của hội học sinh sau giờ giải lao, hắn trả lại cho H tập truyện mà hắn đã giữ trước đó, mặc dù ngày xảy ra sự cố đã hứa sẽ trả lại ngay trong ngày hôm sau. Đến hiện tại, khi Tử Kỳ đem tập truyện dày năm trăm hai mươi chương đó mà trả cho H, H cũng đã in lại tập khác mất rồi.
"Sao anh nhìn em ghê quá vậy?"
"Nhìn thôi mắc gì ghê? Tao chưa bổ mày ra làm đôi là may rồi đó! Đã nói trả lại cho tao ngày hôm sau, ngày hôm sau của mày rốt cuộc có mấy tiếng vậy?"
"Hihi... thôi mà, em xin lỗi mà!"
Tử Kỳ lại quen thói đem cái vẻ mặt nịnh nọt kia ra mà mê hoặc người đối diện. Nếu không phải bởi vì hắn cũng đáng yêu người kia chắc đã không để hắn được toàn thây rồi. Huống gì còn là người nhà của Lam Tuyên, muốn mạnh tay xử lí cũng phải nể nang mấy phần mà né tránh đi.
"Vậy em giữ lại làm kỉ niệm luôn được không anh? Em muốn đọc lại lần nữa á..."
Thật ra thì hắn đem tập truyện tới để trả cho H cũng chỉ là cái cớ thôi, biết thừa muộn như vậy người ta cần gấp thì cũng đã in một tập mới rồi. Vậy mà hắn vẫn đem đến làm lí do gặp mặt, chính xác hơn là muốn hỏi anh về cặp bút máy và cô nàng tên Nhi kia.
"Anh H, anh chơi với anh Tuyên lâu như vậy... anh có biết anh ấy có bạn gái nào tên Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3572685/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.