---
Tử Kỳ sau khi tự mình thỏa mãn, chút sinh lực tràn trề tiết ra cũng hiển nhiên kéo hắn khỏi cơn say, nhưng đến lúc lờ mờ nửa tỉnh nửa mê hắn mới cảm thấy có gì đó lạ lắm, không gian này lại chẳng giống như căn phòng quen thuộc chật chội của hắn chút nào.
Đây là...
Trong đầu thoáng hiện ra hai từ lấp lửng nghĩ suy, hắn liếc sang bên phải rồi lại liếc sang bên trái, được một lúc mới chầm chậm đưa bàn tay dính đầy dịch trắng ra trước mắt nhìn.
"Eo..."
Biểu cảm trên gương mặt của hắn lúc này là thế nào nhỉ? Tự kinh tởm chính bản thân mình hay chăng?
Cái mùi nhang này... Là phòng của ông già kia?
Ừ thì hắn đoán đúng rồi đó, hắn vừa làm cái chuyện đầy thô thiển và tế nhị trong một căn phòng tỏa ra toàn là khí chất thanh tịnh.
Chết cha...
Tử Kỳ bây giờ chính thức tỉnh táo bật dậy, hắn vội vội vàng vàng rút mấy tờ giấy lau đi những thứ còn dính sót lại nơi chỗ tư mật của mình sau đó cũng gấp rút kéo quần nhỏ lên. Đến khi nhận ra trong phòng tắm thật sự không có chiếc quần jean mình đã mặc, sự hoang mang bắt đầu hiện ra khiến gương mặt hắn cắt không còn nửa giọt máu.
Ủa? Cái quần dài của mình đâu rồi?
Vì không dám phát ra thành tiếng hắn chỉ âm thầm tự hỏi lòng như vậy, sau đó lại đưa mắt nhìn quanh không gian của căn phòng tắm đầy sạch sẽ và thơm tho. Cánh mũi hắn phập phồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-bl-u-me/3572684/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.