Nói là cuối tháng sau đi trượt tuyết nhưng thực sự Tổng Hạo Kinh khó mà đi được lúc đó, hắn bị mắc kẹt trong mở công việc và hợp đồng chưa hoàn thành nên phải thường xuyên tăng ca làm việc. Kỷ Diệu cũng không hẳn muốn đi, cậu thì sao cũng được, nhưng đối phương thì lại rất cố chấp với việc này.
Còn hơn tháng nữa là kết thúc mùa đông, cậu gần như đã quên mất việc đó thì Tống Hạo Kinh vẫn một lòng quyết tâm, chẳng nói chẳng rằng hôm sau đã đẩy cậu lên phi cơ, cùng hắn bay đến khu nghỉ dưỡng ở phía bắc. Tổng Bách Lao và Tống Bách Nhiên thì bị hắn cho người mang qua chỗ Tổng Yến trông giữ.
Cậu vẫn đang trong tình trạng ngái ngủ, mơ mơ màng màng nhìn ra cửa sổ máy bay, vẫn không rõ mình đang tới đâu.
“Anh đói không? Muốn ăn gì chưa?”
Hắn dựa bên người cậu, thoải mái sờ nắn tay cậu. Kỷ Diệu cảm thấy hơi đói, dạo này sức ăn của cậu rất nhiều, có lẽ mấy tháng gần đây bị đối phương ép ăn không ít nên cải thiện được phần nào khẩu vị.
“Ừm...súp bào ngư đi."
“Để tôi kêu đầu bếp làm.”
Hắn nói một tiếng với đầu bếp ở khoang dưới, họ nhanh chóng làm hai phần mang ra. Tổng Hạo Kinh chả ăn được mấy, hắn ăn được một nửa thì dựa vào vai cậu nằm ngủ. Cậu thì có sức ăn hết phần của mình, đã thế còn ăn hết phần còn thừa của đối phương. Lãng phí đồ ăn là điều không nên.
Sau 4 tiếng, cuối cùng phi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3724737/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.