"Ư, con biết rồi... Muộn rồi người nghỉ ngơi đi."
Xuyên qua ánh đèn ngủ mờ mờ cậu thấy một bóng lưng đứng ở cửa sổ. Kỷ Diệu toàn thân ê ẩm cựa mình một cái, cả eo và hông đều vô cùng đau nhức, chỗ khó nói kia thì vẫn cảm thấy rát.
Đèn phòng được bật sáng lên khiến cậu phải che mắt lại vì chói. Tống Hạo Kình đi đến bên giường nhìn xuống cậu.
"Xuống nấu gì ăn đi. Chúng ta từ trưa đến giờ chưa có gì vào bụng rồi."
Cậu chậm chạp bỏ tay ra, lúc sau mới thích nghi được với ánh đèn điện. Hóá ra đã 21 giờ rồi. Và cậu vẫn đang nằm trên giường Tống Hạo Kình.
Tống Hạo Kình ngồi xuống giường bên cạnh cậu, hắn nhìn phần da thịt lộ ở cổ lộ ra bên ngoài chăn phủ đầy dấu vết của chính mình mà thỏa mãn.
"Nếu mệt quá thì cứ nằm đây, tôi đặt đồ ăn rồi."
Vừa nói xong thì phía dưới có tiếng chuông cửa. Tống Hạo Kình đứng dậy xuống tầng. Cậu từ đầu đến cuối đều không nhìn đến đối phương, chỉ khi hắn đi mới lề mề bước xuống giường.
Tivi màn hình lớn trong phòng đã được tắt lúc nào không hay. Nhớ đến lúc nãy cả quá trình vừa làm vừa phải mở mắt xem nó khiến cho đến bây giờ tinh thần cậu vẫn ám ảnh không thôi. Lúc nhặt quần áo dưới đất lên, cậu thấy ở cổ tay có một vết đỏ lớn do khi cậu giãy dụa hắn dùng sức siết chặt lại.
Phía dưới mông hình như được lau sạch không nhỏ giọt ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3586486/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.