Đúng như dự đoán, chỉ ngâm người trong nước lạnh một lúc thôi đã khiến cậu bị cảm ba ngày. Đến khi khỏi hắn, nếu giữ ấm không cẩn thận sẽ tái phát ho.
Cậu nhìn đống thuốc mình đã uống trong lúc bị bệnh, chán nản chuẩn bị đồ lên trường. Đã mấy hôm không đi học, rất nhiều thứ cậu phải tăng cường học thêm.
Sau một buổi sáng vùi đầu làm được một nửa số bài tập bị tồn dư mấy ngày nay, bụng cậu réo rắt kêu đói không ngừng. Cậu mò đến căn tin đông đúc, chen chúc xong mãi mới tìm được chỗ ngồi.
Tống Hạo Kình bị đóng băng hết thẻ ngân hàng, đến một xu cũng không có trong túi, nhưng anh trai hắn còn chừa cho hắn đường sống, đưa thẻ cơm căn tin cho hắn ăn cả năm. Một người anh tuyệt vời!
Không có tiền ra ngoài nhà hàng, cũng không muốn để kẻ khác mời cơm, hắn đen mặt đến căn tin xếp hàng, phải thường xuyên nuốt thứ thức ăn mình không thích.
Căn tin trường buổi trưa rất đông, cứ lúc nào hắn vừa chạm mông vào ghế thì tứ phía một đống kẻ bu quanh. Người này xin số, người kia hẹn đi chơi, kẻ này đưa thư tỏ tình, kẻ kia tặng hắn chai nước. Hắn cau mày, gắt lên chửi hết một loạt mấy thể loại này mới thôi ngừng làm trò.
Sau khi có thể yên ổn ngồi ăn, hắn vẫn không bỏ được cơn tức. Nếu không bị khóa thẻ, sao hắn phải ngồi đây hứng chịu cái việc này cơ chứ.
Vừa cho một miếng thịt vào miệng, sau lưng đột nhiên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3586480/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.