"Không...đừng gửi."
Tống Hạo Kình rất hài lòng với thái độ như này của cậu, cất điện thoại qua một bên rồi ra hiệu cho đối phương đi tới.
Cậu nắm chặt tay rồi lại thả lỏng ra, nhấc chân chậm rãi lại gần hắn. Hắn đưa qua cho cậu một ly vang, là rượu Rum nồng độ mạnh.
"Uống đi, rất đáng để thử đó."
Mùi hương của rượu xộc thẳng vào mũi cậu, cậu chưa ngu ngốc đến mức không nhớ ra cái mùi này. Chất lỏng sóng sánh phản chiếu gương mặt khắc khổ của cậu, giống như một cách mỉa mai trớ trêu đang nhắc nhở cậu vậy.
Kỷ Diệu nhắm mắt uống cạn ly, không chừa một giọt nào dưới đáy. Tống Hạo Kình buồn cười nhìn hành động liều lĩnh, đưa tay ra muốn lấy cái ly trong tay cậu.
"Anh không biết rằng nếu uống rượu quá nhanh sẽ càng dễ say sao, nhất là đối với rượu mạnh."
Khi ngón tay hắn sắp chạm tới cái ly thì cậu rụt tay lại, ánh mắt từ đầu chỉ chăm chú vào ly rượu trong tay cuối cùng cũng hướng mắt nhìn thẳng lên, đối mắt với Tống Hạo Kình.
"Sao? Chỉ mới một ly mà đã không chịu được rồi?"
Hắn thu tay lại, nhướng mày chờ câu trả lời. Đôi mắt bạch kim đào hoa của hắn không buông tha từng cử chỉ dù là nhỏ nhất của cậu, ngay đến cái tay cậu đang cầm ly cũng đang bán đứng mà run lên.
Cậu siết chặt cái ly: "Tôi... tôi không muốn làm chuyện đó. Dù thế nào chúng ta cũng là anh em."
Anh em? Nếu không phải mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3586479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.