Việc học còn rất nhiều nên họ không ở lâu thêm mà trở lại Thượng Hải.
Quay lại cuộc sống của sinh viên, ở đây không bị người nhà kiểm soát nên Tống Hạo Kình ăn chơi suốt ngày, cậu không thấy lúc nào hắn học cả. Nhưng việc hắn thi vào được Phúc Đán đích thật là nhờ thực lực. Không lẽ giờ thời kì phản nghịch của hắn bắt đầu, có muộn lắm không vậy.
Khoa thiết kế và kiến trúc của Kỷ Diệu tổ chức đi cắm trại ở ngoại ô cho sinh viên năm nhất. Vốn dĩ những hoạt động này cậu không định đi, nhưng nghĩ đến không đi lại phải trở về căn biệt thự kia, cậu đặt bút đăng ký tham gia.
Buổi sáng 8 giờ có xe đến chở tất cả sinh viên ra ngoại ô, ngồi hai tiếng là đến nơi.
Khi đến, cứ 3,4 người một đội mà dựng lều ở. Cậu thuộc dạng ít giao tiếp trong khoa nên mãi đến cuối mới tìm được một đội 2 người sót lại. Cả ba nhìn nhau cười trừ, chào hỏi làm quen vài câu rồi bắt tay vào dựng lều.
Ngoại ô xa trung tâm thành phố Thượng Hải nên không khí vô cùng trong lành, không dính chút khói bụi nào. Bữa trưa thì mọi người ăn thức ăn mà sáng đã chuẩn bị, chiều tối mới dựng lửa trại và nướng gà, thịt lợn, thịt bò, có người còn mang theo rượu để mọi người cùng nhấm nháp.
Rời xa thành phố ồn ào quả thật là ý không tồi. Trong lúc mọi người ăn uống no say, cậu chỉ ăn ít thịt nướng rồi ngồi một mình uống rượu ngắm trăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3586469/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.