Buổi chiều rảnh không làm gì nên Kỷ Diệu đến bệnh viện thăm mẹ. Lúc đến cậu mua rất nhiều hoa quả mà bà thích ăn. Mẹ Kỷ thấy cậu tới thì bất ngờ vô cùng.
Hai người đã rất lâu chưa gặp mặt trực tiếp kể từ khi cậu đến Thượng Hải nhập học, vì thế có rất nhiều chuyện để tâm sự. Cậu nhìn mẹ, rồi nhớ đến việc mình phân hoá thành omega lặn, trong lòng đang tìm lúc thích hợp để nói thì y tá đi vào nói đến giờ phải thay thuốc rồi.
Ngó xem giờ cũng đã muộn rồi, nhà chính Tống gia hôm nay lại có tiệc mừng thọ, cậu về muộn thì lại không phải. Mẹ cậu xong khi tiêm thuốc thì cũng buồn ngủ do phản ứng với thuốc. Cậu đợi mẹ ngủ hẳn, kéo chăn đắp kín kẽ rồi mới vội vàng bắt taxi về.
Quả nhiên, giờ này đã tấp nập người đến. Từ khuôn viên rộng 300 mét vuông bên ngoài đã đỗ gần kín. Cậu lách người đi cửa sau vào nhà, rồi vội vàng lên tầng hai.
Bình thường khi Tống gia có tiệc cậu chả bao giờ tham gia, giờ thì cũng vậy. Bức hoạ sáng nay mua tí nhờ người mang qua là được rồi. Cậu chắc mẩm là thế, nhưng Tống Hạo Kình lại đến gõ cửa cậu.
"Ba gọi anh qua gặp ông."
Cậu không muốn đi một chút nào: "Từ khi nào cậu toàn thay ba đến chuyển lời vậy."
Nói xong không để ý sắc mặt đối phương, đóng sầm cửa lại. Được rồi, điều gì tới thì tới luôn đi.
Cậu sửa soạn một chút rồi đi qua thư phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-vo-boc-thoi-nat/3586468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.