Mạc Tư Hạ bị cơn nóng đến từ toàn thân làm cho khó chịu mà tỉnh dậy.
Hơi thở cậu nóng rực, cổ họng khát khô, cậu với ly nước ở đầu giường đã được Lâm Viên Ảnh chuẩn bị sẵn, mùi xạ hương của Lâm Viên Ảnh vẫn còn vấn quanh đầu mũi nhưng cậu cảm thấy không đủ.
Sau khi tỉnh dậy điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là tìm Lâm Viên Ảnh, Mạc Tư Hạ vội vàng bước chân trần chạy ra cửa toan đi tìm anh, không ngờ Lâm Viên Ảnh cũng đúng lúc chạy đến.
Không nói lời nào anh trực tiếp bế thốc Mạc Tư Hạ lên đưa cậu về giường.
Mạc Tư Hạ ban đầu cả kinh, sau đó theo bản năng dụi vào lòng Lâm Viên Ảnh.
Sự thật là khi ôm Lâm Viên Ảnh cậu thấy thoải mái hơn chút, nhưng chưa đủ, cậu muốn nhiều hơn. Mạc Tư Hạ thầm nghĩ sao con người lại có thể nghĩ ra thiết lập kỳ quái như vậy.
“Sao lại không đi dép?”
Lâm Viên Ảnh ôm Mạc Tư Hạ trong lòng, một tay xoa bàn chân của cậu.
“Anh!”
Mạc Tư Hạ nhìn Lâm Viên Ảnh, đôi mắt của cậu từ lúc nào đã đỏ hoe, trông như đang làm nũng khiến con tim của Lâm Viên Ảnh như muốn tan chảy.
Lâm Viên Ảnh tỏa nhiều pheromone ai ủi Mạc Tư Hạ, cậu tham luyến mùi hương dễ chịu ấy, chóp mũi như có như không vởn vơ quanh cổ anh. Tay ôm eo cậu của anh siết càng chặt.
Hơi thở của Mạc Tư Hạ nóng rực hòa với mùi rượu vang nồng đậm, cả người cậu đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-sach-luoc-cuu-roi-nam-phu-cua-nhan-vat-phao-hoi/3722613/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.