"Đưa thằng bé lên phòng đi, ta gọi bác sĩ đến." Mạc Thiệu Huy vừa nói vừa bấm điện thoại chuẩn bị gọi bác sĩ.
Mạc Tư Hạ sống chết cũng không tách Lâm Viên Ảnh ra, dường như ôm Lâm Viên Ảnh khiến cậu thoải mái hơn chút, mà giờ đầu óc cậu không được tỉnh táo nên một hai bám đấy người anh không buông.
Gia đình thở dài lắc đầu hết cách. Lâm Viên Ảnh không còn cách nào khác nhìn Mạc Tư Hạ bám mình không buông đành đối với người nhà họ Mạc nói:
"Con có thể đưa em ấy lên phòng được không ạ?"
Người nhà họ Mạc nhìn nhau, khó khăn đồng ý.
Lâm Viên Ảnh được sự đồng ý từ gia đình liền theo người nhà họ Mạc bế Mạc Tư Hạ lên phòng.
Đây là lần đầu tiên anh bước vào chốn riêng tư của Mạc Tư Hạ. Phòng ốc cậu gọn gàng, không có tranh ảnh gì nhiều, chủ yếu là sách vở và vài nhạc cụ nhỏ. Trên giường có một con chim cánh cụt rất to cậu sẽ ôm khi ngủ. Mạc Tư Hạ có thói quen phải ôm cái gì đó mới ngủ được.
Lâm Viên Ảnh đưa Mạc Tư Hạ đến giường, nhưng cậu vẫn không chịu buông anh ra.
Anh đưa tay xoa đầu nhẹ giọng nói vào tai cậu, "Ngoan nào, đến phòng em rồi, nằm xuống nha, lát nữa bác sĩ sẽ đến."
Mạc Tư Hạ không tình nguyện buông anh ra nằm xuống nhưng vẫn ôm lấy cánh tay của Lâm Viên Ảnh. Anh thấy vậy cũng không nỡ gỡ tay cậu ra chỉ đành để cậu ôm như vậy cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-sach-luoc-cuu-roi-nam-phu-cua-nhan-vat-phao-hoi/3648417/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.