Tối đó, Quý Trình Chu mơ thấy ác mộng, giữa không gian u tối nghiền ép khó thở, vô số bàn tay từ bốn phương tám hướng vươn ra, mang theo dục vọng bẩn thỉu mà chạm vào người cậu.
Cậu thấy khuôn mặt của bản thân hoảng loạn trắng bệch, vội vã xoay lưng chạy đi, nhưng bất luận ở phía sau hay phía trước đều bị những bàn tay vô hình bao vây, chỉ có thể tuyệt vọng chấp nhận mọi thứ.
Cứ ngỡ mọi thứ đã kết thúc ở đó, một đạo quang từ đâu đánh xuống, ánh sáng trắng chói mắt phát ra khiến cậu theo phản xạ nheo mắt lại, những bàn tay vô hình đó cũng bị dọa sợ, biến mất không chút dấu vết.
Quý Trình Chu rất muốn mở mắt ra, cặp mắt trong trẻo hé mở, giữa khe hở nhỏ bé ấy, đồng tử đen láy bị thứ ánh sáng kia làm chói mắt, mơ hồ thấy được thân hình cao lớn của một thiếu niên, ngũ quan có chút mờ nhạt…
Là ai?
Quý Trình Chu muốn nhanh chóng mở mắt nhìn cho ra, nhưng khi cặp mắt nai kia lần nữa hé mở, cảnh vật trước mắt đã thay đổi, không phải cảnh sắc u ám của buổi đêm mà là ánh nắng chan hòa của ngày mới.
Cậu phát hiện ra bản thân đang nằm trên một chiếc giường mềm mại đặt giữa căn phòng xa lạ, rèm cửa màu tối tung bay theo làn gió, từng tia sáng mặt trời lấp ló sau những tán cây xanh.
Bên tai hồi lâu cứ vang lên tiếng “meo meo” đầy phấn khích, không đợi Quý Trình Chu kịp quay người phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-no-dao-hoa-deo-bam/3420839/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.