Đúng như dự đoán của Vũ và bác sĩ, Đăng Anh trong cơn mê man do kỳ phát tình, cảm giác rạo rực và khao khát khiến cậu không thể ngồi yên.
Cậu vừa tỉnh lại sau giấc mộng tinh, trong mơ, Vũ và cậu đã làm tình với nhau, mọi thứ làm cho cậu khao khát thứ gì đó hơn nữa.
Cơn sóng tình cảm dâng trào, buộc cậu phải đi tìm Vũ, như thể là cậu là người duy nhất có thể làm dịu đi ngọn lửa đang thiêu cháy Đăng Anh.
Cảm xúc mạnh mẽ khiến cậu lững thững đi trong căn phòng, lòng nôn nao, từng bước chân như đang tìm kiếm một điều gì đó đã bị lãng quên.
Cảm giác nhớ nhung và khao khát mãnh liệt khiến Đăng Anh không thể kiềm chế bản thân. Cậu tự nhủ phải tìm Vũ, bởi trong tâm trí cậu chỉ có một hình ảnh duy nhất—Vũ, người mà cậu đã luôn nhớ nhung.
"Vũ..." Cậu lầm bầm, âm thanh thoát ra như một lời thì thầm từ sâu thẳm tâm hồn. Cậu không còn nhớ đến những lời dặn của bác sĩ, hay những cảnh báo về những gì có thể xảy ra trong giai đoạn này.
Khi Vũ nhận thấy sự hiện diện của Đăng Anh, lòng cậu trào dâng sự lo lắng và sợ hãi, mùi pheromone như đang tấn công thẳng đến rào chắn lí trí của cậu. Cậu đang ở trong một tình huống rất nhạy cảm, nơi mà cả lý trí và cảm xúc đều bị lung lay.
Cậu che mũi lại, cố gắng giữ vững lí trí đang bị pheromone kéo căng.
"Anh Đăng Anh!" Vũ kêu lên khi thấy cậu tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3735114/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.