"Anh không ghét em chỉ vì mấy chuyện đó, em còn trẻ người non dạ, miễn em hiểu và không lặp lại là được." Đăng Anh bồi thêm vài câu khi thấy Vũ chỉ im lặng mà giữ chặt tay mình lại.
"Anh đã nói là.. em chỉ nên làm những chuyện đó với người mình thích.." Vũ lặp lại những gì mà Đăng Anh nói ở lần trước. "Nhưng anh không nhớ gì sao? Nhớ rằng đã từng gặp em ở đâu đó.. Anh không nhớ chút gì sao?"
Cậu hỏi của Vũ đã khiến Đăng Anh suy nghĩ về nhiều thứ, vậy là Vũ cũng biết, cậu đang tự hỏi liệu Vũ nhận ra từ khi nào.
Đăng Anh được cái một khi bình tĩnh sẽ bình tĩnh luôn, nhưng một khi mà bối rối là sẽ không nghe ai nói gì hết.
Bắt đầu chìm sâu trong những suy đoán dẫn chiếm hết lí trí cậu, cậu đã không nghe những lời Vũ nói tiếp theo.
"Anh bảo em chỉ nên làm những điều này với người mà em thích, nhưng em thích anh nên em mới làm mà, đâu phải ai em cũng làm bừa bãi đâu." Vũ bị trách oan nên nước mắt đang trực trào muốn rơi.
"Sao anh lại không nhớ gì hết vậy, không lẽ chỉ có em là luôn nhớ đến anh thôi sao?"
Đăng Anh vẫn giữ im lặng, cậu vẫn đang suy đoán xem Vũ nhớ hồi lúc nào, không lẽ là trước lần ăn bánh..
Mà nếu nhớ sao không nói sớm
"Anh à.. nếu em tỏ tình thì có cơ hội không?" Nước mắt Vũ rơi lã chã. "Anh chưa có người yêu phải không? Hay anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3732590/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.