Sau khi đã chuẩn bị tất cả, bọn họ tiến hành khởi quay, cùng lúc đó, căn hộ kế bên chỗ của Đăng Anh cũng có người đến ở.
Cậu đang ở trong nhà vẽ khung và xét bố cục cho chap truyện mới thì nghe tiếng chuông cửa, Đăng Anh tưởng là shipper nên đã đi ra xem, không ngờ người đứng trước cửa là Khải Vũ.
Khải Vũ cũng đeo khẩu trang và mang nón để che mặt lại, nhưng Đăng Anh là fan của cậu đó, làm sao không nhận ra cho được chứ.
Nhưng Đăng Anh giả vờ không quen không biết, để cậu không cảm thấy khó chịu vì nghĩ rằng có lẽ người hàng xóm của mình là một fan cuồng.
Khải Vũ đến là để đưa quà làm quen, có gì mong được giúp đỡ.
"Cảm ơn." Đăng Anh nhìn thứ đó, có vẻ như là một chiếc bánh tiramisu được đựng trong hộp thiếc.
Lần sau có lẽ cậu sẽ làm gì đó tặng lại cho Vũ.
Đăng Anh thở dài, thầm nghĩ sao này phải cẩn thận hơn, không thể để Vũ biết Đăng Anh là Surain được.
Nhưng mà Vũ cũng không nhận ra Đăng Anh là người anh hồi hè đã gặp cậu đâu nhỉ, nhìn thái độ đó thì khả năng cao là quên rồi. Đăng Anh cũng không bất ngờ, dù sao thì cậu so với ngày xưa cũng thay đổi rất nhiều, không nhận ra cũng là chuyện bình thường thôi.
Nhận bánh xong thì cả hai tạm biệt nhau tại cửa, ai về nhà nấy.
Căn bản là nãy gần Khải Vũ thích muốn chết mà nói thì sợ bị lấm bấp nên cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-abo-doa-nhung-tuyet-vi-nguoi-ma-no-ro/3732580/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.