Eduardo cũng không biết vì sao lại thế, cậu rõ ràng nói với Dustin, đưa Mark về, cậu ra đi, chính là hiện tại trên thực tế, cậu đang ở nhà Mark chăm sóc gã.
Vì sao lại thế?
Từ đầu không phải vẫn làm tốt sao, khiến Mark ít dám cùng cậu nói chuyện.
Trợ lý của Eduardo gọi điện cho cậu, lắp bắp hỏi vì sao lại ở Mỹ, mà cậu cũng tự hỏi trong lòng, mình vì cái mẹ gì mà lại ở chỗ này vậy?
Nhưng cậu chỉ có thể mệt mỏi báo trợ lý mình có vài việc gấp, đành xử lý công việc từ xa.
Mark đẩy đẩy máy tính qua: “Cậu có thể lấy máy tính tôi mà làm việc, tôi nói, cậu không có mang máy theo, đúng không?”
“Cám ơn.” Eduardo trầm mặc một lát, cảm ơn rồi nhận máy tính.
“Không, tôi mới hẳn là người phải cảm ơn, vì cậu đã giúp tôi.” Mark nháy mắt mấy cái nói.
Đúng vậy, bác sĩ của Mark hiện giờ cho rằng có Eduardo làm bạn, Mark có thể khôi phục nhanh, nếu không gã không chịu yên, chỉ riêng việc đòi Eduardo đi đón mình, hơn nữa cũng là người Mark đầu tiên nhớ lại được, bác sĩ cho rằng có thể bắt đầu trị liệu từ điểm ấy, trước cố khôi phục ký ức giữa bọn họ. Sau đó thì liên hệ người thân của Mark, cho họ tiếp xúc, rồi xem tình huống.
Lúc đầu Eduardo không muốn đáp ứng, cậu nói với bác sĩ: “Tôi còn có việc phải trở về, thật có lỗi, không thể tham gia trị liệu.”
Dustin quả thực muốn khóc “Mama thương baba đi mà”, hắn cầu xin nhìn Eduardo.
“Thực xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zuckerberg-identity/63148/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.