Tóc xoăn được một con thuyền đánh cá vớt lên trong lúc làm việc. Lão ngư Kye là người Myanmar, cùng với cháu mình chiến đấu trên biển Thái Lan đã được mười năm, cháu ông là Poe mới mười mấy tuổi, nhưng cuộc đời cũng đã gắn với con thuyền được trên dưới mươi năm.
Cái tên tóc xoăn là do Poe đặt ra, Kye đem tóc xoăn cứu lên thuyền thì phát hiện đầu gã bị thương, gãy một xương sườn, may mà không có tổn thương đến nội tạng. Kye liền xử lý chỗ thương cho gã.
Chính là sau khi tóc xoăn tỉnh lại, ánh mắt gã trống rỗng, mày vì đau mà nhíu lại, giống như hồn đã thoát ra ngoài, thân thể chỉ có thể làm ra phản ứng đơn thuần nhưng không thể suy nghĩ.
Kye đầu tiên dùng tiếng Myanmar và tiếng Thái nói chuyện với gã, thế nhưng tóc xoăn một chữ cũng không nói nên lời, chỉ mờ mịt nhìn ông.
Kye hiểu ra tóc xoăn có thể chẳng hiểu tí tiếng Myanmar lẫn tiếng Thái nào, vì thế ông dùng vốn tiếng Anh không thuần thục của mình chào hỏi tóc xoăn: “Cậu là…. Người Mỹ sao?”
Tóc xoăn: “…?”
Kye: “Nơi này là Ấn Độ Dương, biết không?”
Tóc xoăn mơ hồ kêu một tiếng, cào cào mớ tóc quăn lộn xộn của mình, cố gắng suy nghĩ gì đó, gã hiểu lời Kye nói, màn tiếng Myanmar với tiếng Thái khi nãy thật xa lạ, đổi thành tiếng Anh thì gã bắt đầu có cảm giác quen thuộc, nhưng trong khoảng thời gian ngắn vẫn không thể trả lời.
Poe nói: “Ông nội, cháu coi gã tóc xoăn này có khi bị câm.”
“Đầu nó bị thương…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zuckerberg-identity/63143/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.