Nam Phong lâu.
Tháng mười, ánh nắng xuyên qua cành lá thanh thanh nhẹ nhàng chiếu vào tửu lâu, trên mặt đất vẽ ra quanh ảnh loang lổ, bầu không khí thoang thoảng mùi rượu quế hoa thanh u, hơi lạnh mùa thu phảng phất thổi qua tạo nên một làn khí mát quanh quẩn nơi chóp mũi.
Trong tửu lâu có người trò chuyện vui vẻ lại có người bí tỉ say mèm, muôn màu muôn vẻ hội tụ từ nhiều tầng lớp khác nhau. Tiêu Chiến ngồi một mình một bàn, ánh mắt mờ mịt không biết đã lạc đến phương nào.
Ly rượu trong lâu vô cùng nhỏ gọn, nhỏ đến nỗi còn không đủ một nắm tay nhưng lại đẹp và hút mắt lạ thường. Lấy màu vàng nhạt như nắng sớm làm nền, tô điểm thêm vài bông hoa quế, lại thêm vài chiếc lá xanh lẻ tẻ làm cho chiếc ly thêm phần tao nhã.
Tiêu Chiến một tay chống đỡ thái dương, khe khẽ nhấp một hớp nhỏ rượu quế hoa trên bàn, hương hoa quẩn quanh nơi chóp mũi rồi trôi xuống yết hầu, tựa như đưa con người vào tiên cảnh. Mùi rượu vương vấn giữa răng môi thật lâu không tan biến, hắn lười biếng nheo hai mắt đào, lẩm bẩm, "Rượu quế hoa nức tiếng gần xa truyền đi ngàn dặm, nay mới có cơ hội thưởng thức, quả là rượu ngon."
Vừa dứt lời, cửa ra vào tửu lâu liền truyền đến một tiếng động nhỏ, Tiêu Chiến tò mò ngước mắt, ngoài ý muốn va vào một đôi con ngươi màu lưu ly trong suốt.
Thiếu niên toàn thân vận y phục trắng muốt ngược nắng mà đến, chỉ một cái liếc mắt, bóng áo trắng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-nam-phong-tu/944093/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.