Ai cũng biết rằng việc thực hiện một điều ước trên một ngôi sao băng có thể biến một điều ước thành hiện thực, nhưng chưa ai nói rằng việc nhìn thấy một ngôi sao băng lại khó đến vậy.
Cả hai lên xe trước giờ xe khởi hành 2 phút, đến bến thì leo con đường núi ngoằn ngoèo với chiếc túi trên lưng gần 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng leo lên được đỉnh núi đầy hoa tím nhạt trước khi bầu trời tối sập xuống. Sau đó cả hai đã dựng lên một chiếc lều nhỏ ở một không gian thoáng đãng.
Vì điều kiện không cho phép nên cũng không mang nhiều đồ, nhưng Vương Nhất Bác đã cố ý mang theo nửa gói đồ ăn vặt, dựng lều xong liền ngã xuống trước mặt Tiêu Chiến, tùy ý để anh lựa chọn.
"Em là con nít sao? Đi ra ngoài mang theo nhiều đồ ăn vặt như vậy." Tiêu Chiến buồn cười cầm lên một ống khoai tây chiên vị truyền thống.
Vương Nhất Bác lần đầu tiên ở cùng với anh mà không bị lúng túng, cậu liền mở rèm lều ra thò đầu ra ngoài, nhưng khi ngẩng đầu lên, cậu chỉ thấy bầu trời xám xịt bị mây đen bao phủ.
" Mưa sao băng vì cái gì còn chưa tới?"
" Khả năng đã tới." Tiêu Chiến nhẹ giọng cười rồi nhìn lên bầu trời đầy sao, " Chỉ là chúng ta không nhìn thấy mà thôi."
Cậu lại hỏi, "Liệu điều ước này có thành hiện thực không?"
“ Anh cũng không biết nữa.” Tiêu Chiến nghiêng đầu nhìn cậu, “Chúng ta thử xem sao?”
Thử một chút tựa hồ cũng chẳng mất mác cái gì. Vương Nhất Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-da-tung-tot-dep/234449/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.