Mãi cho đến khi Vương Nhất Bác đứng ở cửa bếp nhìn bóng lưng bận rộn của ai kia, cậu mới nhận ra có điều gì đó không ổn.
Tiêu Chiến dường như có một năng lực làm mềm lòng người khác, chỉ với một câu nói " Tôi không quen với đồ ăn ở đây." đã khiến Vương Nhất Bác đồng ý cho anh mượn bếp nhà mình, mà người này chỉ gặp mới có hai lần.
Khi nhấc nắp nồi lên, mùi thơm của mỡ từ thịt, xương với độ tươi của trái bí đao tươi mát bốc ra. Tiêu Chiến khéo léo tránh đi hơi nước bốc lên sau đó múc ra một chén canh sườn rồi để lên chiếc bàn gỗ nhỏ đã kê sẵn trong sân từ trước.
Vương Nhất Bác kéo ra hai cái băng ghế nhỏ đi tới, lúc định lấy đũa thì bị Tiêu Chiến lại vỗ nhẹ lên mu bàn tay.
" Rửa tay trước."
Chờ Vương Nhất Bác rửa tay xong rồi về lại chỗ cũ, đồ ăn và đũa đã được dọn xong. Cậu hiện tại đã ngồi xuống, trước mặt là những món ăn ngon của anh nấu, vô ý mà hỏi một câu:
" Mọi người ở thành phố lớn, có quen dùng loại bếp lò này không?"
" Lúc còn nhỏ, tôi có sống chung với bà ngoại ở Trùng Khánh, tôi có từng dùng qua loại bếp này rồi." Đôi mày thanh tú của Tiêu Chiến cong lên, anh bắt đầu tự đề cao bản thân," Nếm thử món cá tôi làm, sáng sớm tôi đã tới chỗ bán cá để lựa rất lâu đó."
Nhận thấy trong ánh mắt của người kia có chút mong đợi, Vương Nhất Bác liền lấy đũa gắp miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-da-tung-tot-dep/234445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.