"Tắt đèn làm gì?" Âm thanh Tiêu Chiến xen lẫn hơi nóng phả vào tai Vương Nhất Bác.
"Thì... cứ tắt đi..." Vương Nhất Bác vươn tay đến tủ đầu giường chạm vào công tắc, thế nhưng thân thể lại bị Tiêu Chiến kẹp chặt không thể với tới.
"Chờ một chút." Tiêu Chiến vươn tay, đem cánh tay của cậu đè lại, "Anh muốn nhìn, đừng tắt."
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm người đang nằm sấp trên người cậu, có chút không được tự nhiên, "Nhìn... gì cơ chứ..."
Tiêu Chiến bật cười, "Trong phòng chỉ có hai chúng ta, anh còn có thể nhìn ai được? Hôm nay em nể mặt nhiều người như vậy mà uống rượu, anh rất không vui, anh tức giận đó."
Không chờ Vương Nhất Bác nói, hắn liền ngậm lấy chiếc yết hầu kiêu ngạo.
"Ưm... em chỉ... uống thay anh thôi mà..." Thân thể Vương Nhất Bác cứng nhắc, chỗ trí mạng bị người ngậm lấy trêu đùa, cậu không dám động đậy.
"Anh không biết, anh rất tức giận." Tiêu Chiến ngẩng đầu, lại áp sát vào mặt Vương Nhất Bác, "Hôn anh một cái, dỗ anh đi."
Vương Nhất Bác âm thầm mắng một câu, người này rõ ràng là sói, tại sao lại biết cách nũng nịu như vậy? Thế nhưng... gương mặt này... làm nũng quả thật không chịu nổi. Không thể không thừa nhận, Vương Nhất Bác theo chủ nghĩa đại nam tử, cậu rất thích những cô gái vóc người nhỏ nhắn đáng yêu, đương nhiên cũng thích những nữ nhân biết cách nũng nịu nhưng lại không quá trớn. Cho nên... Tiêu Chiến làm nũng đã đụng đến tận tim Vương Nhất Bác, thật sự chịu không nổi...
Vương Nhất Bác nâng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095399/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.