Lúc Vương Nhất Bác tỉnh lại, người bên cạnh đã không thấy đâu.
Gãi gãi đầu vài cái, lại nghĩ đến tối hôm qua cậu đã uống nhiều máu như vậy, không biết mới sáng sớm ngày ra hắn đã đi làm có xảy ra chuyện gì hay không.
Cầm điện thoại di động trên tủ đầu giường, gọi cho Tiêu Chiến.
Phía bên kia đổ chuông một hồi dài, điện thoại được kết nối.
"Anh đi sớm như vậy, đã ăn gì chưa?" Vương Nhất Bác vén chăn xuống giường, bắt đầu rửa mặt.
"Rồi. Sao?" Tiêu Chiến ở bên kia tựa hồ không muốn nói chuyện, ngữ khí có vẻ như không tốt lắm.
"Không sao, không sao. Sợ thân thể của anh chịu không được. Nhớ ăn chút cơm đấy. Tôi cúp máy đây."
"Được." Bên này, Tiêu Chiến cúp điện thoại, thả lại điện thoại trên mặt bàn hội nghị, sau đó quét mắt một vòng tất cả những người trong phòng họp.
Tất cả mọi người đều cúi đầu, phương án đề xuất lại xảy ra vấn đề, vừa rồi bị bộ dạng tức giận của Tiêu Chiến dọa sợ đến nỗi không ai dám thở mạnh.
Lại liếc qua điện thoại, Vương Nhất Bác gửi tới WeChat.
[Nhất Bác]: Nhớ ăn cơm đó, đói chết cũng đừng hòng lừa tôi.
Tiêu Chiến ôm lấy khóe miệng cười cười.
"Phương án này mang về làm lại, cho các người một ngày phải sửa đổi hoàn tất. Nếu không có vấn đề gì thì đi đi." Giọng Tiêu Chiến ôn hòa.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên, sợ Tiêu Chiến đổi ý mà điên cuồng gật đầu.
"Không có vấn đề?" Tiêu Chiến nặng nề liếc qua một cái.
"Hoàn toàn không có vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zsww-chien-son-vi-vuong-ket-khe-uoc/1095382/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.