Tiếng gầm chói tai, tiếng bước chân dường như muốn giẫm nát cả tòa nhà.
Có vẻ như vua Zombie đã nhập cuộc.
Văn Thừa đã bị chặn bởi một số lượng lớn zombie ngay khi anh đi ra ngoài để thăm dò đường đi.
Anh không khỏi chửi thề một tiếng: “Mẹ nó!”
“Hay em cắn anh nha, anh trở thành zombie thì sẽ tốt hơn.”
Nghe đến đây, mắt anh khẽ rùng mình.
“Kỳ thực anh đã nghĩ đến phương pháp này chưa? Sao anh lại muốn trở thành một Zombie tỉnh táo.”
“Bởi vì đồng đội và người nhà của anh đều bị anh giết chết.”
Giọng anh bình thản: “Anh đã tận mắt chứng kiến cảnh họ cắn giết nhau. Để bảo vệ người dân ở căn cứ, anh đã thiêu chết họ”.
Mọi chuyện đã rõ ràng, tôi bước tới ôm chầm lấy anh: “Vậy là anh đã bị sang chấn tâm lí rồi đúng không?”
Mỗi lần nhìn thấy bóng dáng cô đơn của anh, tôi luôn cảm thấy đau lòng vô cùng.
Tôi rướn người, hôn lên môi anh.
Tất cả những giọt nước mắt và tiếng đập xung quanh không cản trở được nụ hôn này.
Cả hai chúng tôi đều lơ đãng.
Ngay lúc anh phân tâm, tôi liền cắn vào môi anh.
Đây là điều mà tôi đã muốn làm từ lâu.
Các mạch máu của anh phồng lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, chúng bắt đầu nhô ra dưới da, xương của anh cũng bắt đầu biến dạng.
“Nhưng em phải làm điều đó. Nếu lần này nhân loại thất bại, em muốn anh trở thành một Zombie tỉnh táo.”
“Em muốn tình yêu của anh dành cho em là tỉnh táo.”
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zombie-chi-can-1m8/267753/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.