“Không…không có gì.”
Sau khi ra khỏi thang máy, cảnh tượng bên ngoài cánh cổng sắt thật kinh hoàng, khắp nơi là những Zombie cháy thành than.
Zombies chỉ có thể thực sự bị giết nếu chúng bị đốt cháy hoặc ăn mòn.
Chính vì vậy mấy lần họ đến bao vây thành phố thì có tôi là một mình đứng bên ngoài, chực chờ chạy bất cứ lúc nào.
Những Zombie trong tòa nhà dường như nghe mùi con người, tiếng bước chân nối tiếp nhau.
Cửa sắt chen chúc xác chết.
Tôi vùng lên để đẩy cái xác ra. Zombie phía sau cũng tới, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Cánh cửa sắt cuối cùng cũng được tôi mở ra.
Văn Thừa đẩy tất cả các mảnh vỡ xuống để chặn zombie, sau đó ắn súng ngăn chung lại.
Nhưng rồi đạn nhanh hết, anh ta ném cho tôi chìa khóa xe.
“Em lái xe ra cửa trước chờ anh.”
Nhận được một củ khoai tây nóng hổi như này, tôi sững người nói: “Nhưng em không có bằng lái xe”.
Anh ta hít một hơi thật sâu, cười dịu dàng: “Bây giờ em có thấy một xã hội được cai trị bởi luật pháp không?”
Anh ta dựa vào một chiếc bàn, nơi chứa đầy đồ lặt vặt mà anh vừa mang theo để chống lại lũ Zombie.
Tôi bước tới để giúp anh ta cầm chân lũ Zombie, nhưng chúng đã bò qua.
“Em cứ đi trước đi, anh tới sau.”
“Nhớ mở cửa cho anh.”
Tôi bật cười.
Quả nhiên, anh ta liếc tôi một cái, không nói lời nào, lập tức xoay người bước đến vị trí xe việt dã.
Không hiểu vì sao nhưng ngay khoảnh khắc đó tôi như hững một nhịp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zombie-chi-can-1m8/267750/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.