3.
Nghiên cứu hành vi động vật nói cho tôi biết, con chim mà cậu ấy cho tôi xem chắc chắn không phải loại tốt lành gì.
Tôi vừa quay người, lông tơ mịn màng, xúc cảm mềm mại đập vào mặt tôi.
Chu Hành Chi móc nó ra khỏi túi, cưỡng ép nhét vào tay tôi một con…
Một chú gà bông con màu vàng!
Chu Hành Chi sắp bốc khói rồi, cậu ấy đỡ trán, hơi nghiêng người, vẻ mặt chán nản.
“Trước, trước hết để tớ bình tĩnh lại đã.”
Nói xong, cậu ấy hơi lúng túng kéo vạt áo xuống.
Tôi nhìn sang, chỉ cảm thấy choáng váng.
Trời ơi, nực cười biết bao.
Tôi ôm con gà con, ánh mắt hỗn loạn, “Chim đâu? Nếu không xem được, tớ đi trước…”
Tôi còn chưa nói xong, Chu Hành Chi đã nắm lấy tay tôi, vẻ mặt không thể tin được, “Tớ như vậy rồi, cậu vẫn còn muốn xem?”
“Cậu, cậu đúng là không biết xấu hổ!”
“...”
Không biết xấu hổ?
Tôi sao?
Tôi trố mắt, tôi chỉ muốn xem chim thì có thể có suy nghĩ xấu xa gì chứ?
Tôi muốn hoàn thành luận văn cuối kỳ thì có lỗi gì à?
Ngẩng đầu thấy gương mặt đẹp trai của Chu Hành Chi sắp bốc hỏa, lời nói đều bị chặn lại bên miệng.
Hô hấp của cậu ấy phập phồng dữ dội theo lồng ngực, không che giấu được sự xấu hổ và giận dữ.
Nghe như đang trách móc, nhưng dù nhìn thế nào đi chăng nữa đều giống như đang làm nũng.
Trông giống như một cô con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/zhihu-chon-ron/2637692/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.