Đã mấy ngày liên tiếp Châu Kha Vũ không thấy tin tức gì từ Trương Gia Nguyên, có lúc nhịn không được mở điện thoại gọi qua, đầu bên kia luôn là một mảnh âm thanh máy bận. Hôm nay hắn cũng thử vận may bấm số điện thoại, liền nghe được hai tiếng “bíp bíp” sau đó điện thoại được kết nối. Có lẽ là vừa được nghỉ ngơi nên giọng của cậu vẫn lộ ra chút mệt mỏi.
“Kha Vũ.” Âm thanh mềm mại của Trương Gia Nguyên như mèo con cào ngứa.
“Mấy ngày nay em đều học diễn?” Châu Kha Vũ cũng đoán được, điều mà Trương Gia Nguyên quyết tâm làm thì không ai có thể xoay chuyển được quyết định của em ấy.
“Đúng rồi, mấy ngày nữa em phải tiến tổ, em còn muốn bản thân phải tiến bộ hơn.” Trương Gia Nguyên thuận tay cầm lấy chai nước gần đó, dùng bả vai kẹp điện thoại để nói chuyện với Châu Kha Vũ, hai tay tùy ý mở nắp chai đổ nước vào miệng.
“Ai dô ây! Tê ~” Tiếng kêu đau của Trương Gia Nguyên xuyên qua điện thoại truyền tới.
Châu Kha Vũ vốn đang rất nhàn nhã vừa cười vừa lắng nghe nhất cử nhất động của Trương Gia Nguyên, bị sự đáng yêu làm cho nheo mắt, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu đau này lập tức đứng dậy khẩn trương: “Sao vậy? Có phải em bị thương không?”
“Ài, đúng rồi.” Hôm nay liên tục cắn đũa luyện tập, khóe môi Trương Gia Nguyên bị cọ đến trầy da, da thịt của cậu non mịn, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn đột nhiên khóe môi lại xuất hiện vết đỏ, còn bị Phó Tư Siêu bóp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yzl-doi-tuong-ket-hon-cua-toi-la-nguoi-yeu-cu/213743/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.