JaeJoong, mau ăn thêm chút nữa đi, con xem con đi, người gầy đét rồi kia kìa.
– Con no lắm rồi mà mẹ.
– Nào, ăn thêm một chút nữa…
-…Oọc…
JaeJoong bưng miệng, cái mặt nhăn nhó lại đến khổ sở. Đầu lắc quầy quậy…cậu thực sự không nuốt nổi nữa rồi.
Từ ngày bố mẹ đẻ cậu lên đây, bữa nào cậu cũng bị ép ăn đến nó căng ra thì thôi. Không phải JaeJoong e ngại gì chuyện vóc dáng, mà là mức ăn của cậu có ngưỡng, ép thế chứ ép nữa cậu cũng chỉ ăn được bằng đó mà thôi!
Nhìn thấy con mình khó ở, bà Jung và bà Kim mới thôi ép cậu ăn cho hết chỗ canh gà nhân sâm kia. Rồi hai bà nhìn nhau thở dài, bảo nhau dọn dẹp mâm cơm.
– YooChun! Ăn hết chỗ canh nhân sâm này đi!
– Không phải chứ….?
YooChun mặt méo xẹo nhìn hai bà bác mình mà muốn phát khóc. Số nó thật thảm, hơn 1 tuần nay, mấy thứ đồ thập toàn đại bổ của anh JaeJoong ăn không hết là nó phải xử. Mà mấy cái thứ đó toàn phảng phất vị thuốc bắc, bảo nó mê được mới lạ. Thậm chí nó còn nghi ngờ, nếu có lúc nó mà ớn đến mức phát ói ra, bác Kim sẽ phán ngay rằng nó…ốm nghén!
Nhắm mắt nhắm mũi húp từng ngụm canh mằn mặn ngòn ngọt chua chua, toàn mùi thuốc bắc, YooChun phát hiện ra rằng giấc mơ lớn nhất của nó lúc này không phải là đỗ Đại Học, mà là JaeJoong mau mau sinh em bé!!!
0
– Hôm nay con không phá em chứ?
– Con ngoan lắm anh ạ.
Mỉm cười gỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-longfic-em-o-phia-sau-anh-nay-yunho/27948/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.