Sáng hôm sau tỉnh dậy, JaeJoong khẽ cựa cựa mình để thoát khỏi cái ôm quá chặt của YunHo.
– Ngủ thêm chút nữa đi JaeJoong!
YunHo không mở mắt mà nói với cậu, thậm chí hắn còn dụi dụi vào cổ cậu để tránh khỏi ánh nắng ban ngày đang chiếu vào mắt mình, cố gắng ngủ tiếp.
– YunHo… – JaeJoong xoay người lại, nhè nhẹ xoa xoa má hắn.
– Huh?
– Làm sao để bé Boo về?
YunHo giật mình mở mắt, ánh mắt nhìn JaeJoong thoáng chút lo âu, nhưng sau đó hắn trấn tĩnh lại được, vỗ về cậu:
– Khi nào em khỏe lại bình thường, Boo sẽ về, được không?
– Vậy làm sao khỏe lại được bây giờ?
Khuôn mặt JaeJoong nhíu nhíu lại lo lắng, mấy ngón tay cứ đan vào nhau bối rối.
– Em chịu khó ăn uống 1 chút, ăn nhiều vào, ngủ nhiều nữa, như vậy là khỏe nhanh, được không?
– Ưm.
JaeJoong gật gật đầu, sau đó xoay xoay người, tìm cách rúc vào lòng YunHo nhắm mắt cố ngủ tiếp. Phải ngủ nhiều. Ngủ nhiều ăn nhiều thì bé Boo sẽ về…
Đợi cho hơi thở JaeJoong đều đều trong lòng mình, YunHo mới buông ra tiếng thở dài. Đến bao giờ JaeJoong mới bình thường trở lại đây? Cậu càng như vậy, hắn càng không an tâm. Nhỡ rời vòng tay của hắn ra, thì cậu sẽ như thế nào? Liệu mọi người có chăm nom cho cậu được chu đáo hết không? Nhỡ JaeJoong quậy nháo gì thì sao?
Đưa tay lên vuốt nhẹ dọc sống lưng của JaeJoong, YunHo băn khoăn suy nghĩ…
0
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-longfic-em-o-phia-sau-anh-nay-yunho/2155939/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.