Đây là đâu?
Thiên đường hay địa ngục?
Tại sao lại tối đen như thế này?
Có lẽ đây là địa ngục.
Một kẻ như cậu sao xứng đáng được lên thiên đường chứ?
Cậu nhìn quanh, tất cả đều là một màu đen, cái màu đen đáng sợ đó đang vây lấy cậu.
Bất giác.
Cậu run sợ.
Bao năm qua, biết bao lần tự thân cậu dấn thân vào vũng lầy của tội lỗi.
Những tưởng tinh thần cũng vì thế mà được trui rèn gắt gao vậy nhưng khi đối mặt với cái chết, cậu vẫn thấy sợ. Chẳng phải trước đó, rất nhiều lần, cậu thách thức hắn giết cậu sao?
Vậy… tại sao lại thấy sợ?
Không còn lựa chọn nào khác, cậu buộc phải tìm kiếm con đường thoát ra khỏi nơi đây.
Nhưng biết đi về đâu? Cậu thực sự không biết phải đi về hướng nào nữa. Tất cả đều mơ hồ. Không gian xung quanh cậu… nó đặc quánh mùi của vị đêm.
Trong vô thức, cậu cứ thế bước đi, không định hướng, không một chút đắn đo suy tính. Cậu không biết rồi bản thân sẽ đi về đâu, nhưng điều quan trọng bây giờ đối với cậu là thoát ra khỏi cái nơi tối tăm này.
Càng bước về phía trước, cảm giác hoảng sợ trong cậu càng tăng lên.
Quay lại! Cậu muốn quay lại.
Nhưng dường như có một cái gì đó, nó thúc đẩy cậu tiến lên phía trước.
“Đừng lùi bước! Jaejoong! Sắp tới rồi… tiến lên đi, cậu sẽ thấy con đường mình cần đi….” – Một giọng nói nào đó, không ngừng vang lên những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-fanfic-white-night/2406026/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.