Sở cảnh sát Hàn Quốc.
Điện thoại ép ở bên tai đã hơn một phút, lắng nghe giọng nữ nhàm chán máy móc ngọt ngào lặp đi lặp lại, “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.”, Kim HeeChul cảm thấy giận sôi máu. Hai ngày rồi vẫn không thể liên lạc được, thằng chuột chết kia làm cái quỷ quái gì vậy! Cho dù nó muốn chơi trò mất tích thì cũng không nên kéo chân mình vào chứ. Hai ngày trước, trường học dành cho thú cưng gì đó gọi điện thoại đến, nói con chó Typhoon của Jung YunHo bị bệnh mong chủ nhân có thể đến xem thế nào, nhưng người của trường học dành cho thú cưng gọi điện thoại không tìm được Jung YunHo, không còn cách nào đành phải gọi điện đến số điện thoại của Kim HeeChul – lúc đó YunHo lưu lại như một bản sao dự phòng.
Chó! Tại sao lại là chó! Cái loài động vật thoạt nhìn dơ bẩn ngu ngốc ngơ ngác chỉ có loại người ngốc nghếch như Jung YunHo mới nuôi. Người bình thường không phải hẳn là thích mèo sao? Cố gắng thuyết phục bản thân đi đến trường học dành cho thú cưng ấy, nhìn con mắt xanh thẳm trong suốt của Husky, HeeChul ghét bỏ nhưng đồng thời cũng móc ví tiền ra, cái gì mà mong chủ nhân đến xem chứ, tìm người trả phí chữa bệnh cho thú cưng thì có.
Trong lòng chửi bới Jung YunHo là đồ tư sản nhỏ mọn, nhưng cũng mơ hồ có chút lo lắng. Jung YunHo không phải là người làm việc không có quan hệ qua lại, cuộc sống của nó rất có quy luật, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-fanfic-ngu-dong/3099560/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.