“Jaejoong, dậy đi.” Hoàng đế nhẫn nại gọi người trên giường dậy. Hai người bọn họ lúc không có ai bên cạnh thường gọi thẳng tên, vì dù sao cả hai từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thân phận các thứ trong mắt hai người chỉ là xưng hô.
“Uhm…” Hừ một tiếng rồi không phản ứng lại.
“Jaejoong, rời giường.” Vẫn kiên nhẫn như cũ.
“Không muốn…” Cuối cùng cũng có chút phản ứng, nhưng chỉ là nghiêng mình một cái rồi lại ngủ.
“Jaejoong thối!!” Hoàng đế trở mặt rồi, dù sao cũng đã đến giờ Tỵ, tên nhóc này vẫn còn chưa ăn sáng. “Mau dậy đi!”
“Ô ô…” Kim Jaejoong bị hắn đánh thức, híp mắt nhìn hắn: “Khen Jaejoong ngoan thì mới dậy!”
Jung Yunho dở khóc dở cười, chỉ là theo thói quen vuốt lông Jaejoong: “Jaejoong ngoan, mau đứng dậy đi, Yunho đã tảo triều xong rồi đây này.”
“Ồ!” Kim Jaejoong lúc này mới ngồi dậy nhào vào trong ngực Jung Yunho, híp mắt làm nũng nói: “Yunnie, mặc quần áo giúp ta!”
“Được, được, Yunnie giúp hoàng thúc phụ mặc quần áo.” Jung Yunho ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, sao có thể ngồi yên mà lòng không loạn, lúc này liền lại gần hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Kim Jaejoong.
Kim Jaejoong bị hắn dọa, đỏ mặt nói: “Hoàng thượng, thỉnh tự trọng!” Nói thì nói như thế, chỉ là ngữ khí mềm mại tựa như đang hờn dỗi.
Jung Yunho cười bất đắc dĩ lắc đầu, mẫu hậu hắn là người quy củ, nhìn hai người bọn họ không tôn trọng phép tắc bình thường như vậy, mấy lần nói với hắn, “Hoàng thượng, thỉnh tự trọng” hoặc là nói với Kim Jaejoong “Hoàng đệ, thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yunjae-fanfic-hoang-thuong-thinh-tu-trong/42921/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.