Chương trước
Chương sau
Mai là sinh nhật cô giáo chúng tôi. Đáng lẽ lớp tôi đã tổ chức Nôel, sinh nhật cô và tất niên vào cùng một ngày. Nói ra chẳng ai tin, lớp tôi không tổ chức như các lớp khác.

VÔ CẢM!

Chính là vì mỗi khi có hoạt động chung, lớp tôi hầu như rất bàng quan, công việc cũng không phân chia đều cho các thành viên trong lớp. Vì thế, những lần tổ chức trong những dịp đặc biệt, số lần thành công rất ít. Sau mỗi lần như thế, cô giáo chúng tôi thường nói về vấn đề vô cảm của chúng tôi. Tôi còn nhớ rõ một câu của cô: “Cái bệnh vô cảm nó ăn sâu vào xương tủy các bạn rồi!”.

Kế hoạch tổ chức sinh nhật cho cô đương nhiên là được giữ kín, chỉ có nội bộ chúng tôi mới biết. Hôm thứ 7, Hồng Ngân và Hải – hai đứa cốt cán của lớp, chỉ đứng sau lớp trưởng Nam ngồi cạnh tôi, đã bắt đầu lên kế hoạch. Hồng Ngân phụ trách bên con gái làm quà tặng cho cô. Còn Hải lên chương trình trình chiếu vào thứ 2, đúng ngày sinh nhật cô. Tôi thấy Hồng Ngân và My B, Hạnh Dương bàn bạc. Bọn nó định làm đồ handmade tặng cô. Món quà phải đảm bảo tiêu chí bền lâu, và ý nghĩa. Vì khóa chúng tôi là khóa cuối cùng của cô trước khi nghỉ hưu. Khi tôi nghe thấy bọn nó định làm bánh gato, tôi đã biết trước tương lai của chiếc bánh đó. Sẽ chẳng bao giờ hoàn thành. Nói thì hay lắm, nhưng để làm được thì rất khó. Tôi không phải một người giỏi bếp núc, nhưng tôi hiểu mấy đứa lớp mình. Cuối buổi học chiều thứ 7, tôi thấy con My xách túi đồ. Bên trong có một cuốn sổ mới, bản to, giấy, ruybang, đồ thủ công đủ cả. Chắc định tặng sổ lưu niệm rồi đây.

Tối về lên facebook, tôi thấy thằng Hải đăng một cái ảnh lên, nói là cả lớp hay đổi avatar thành hình này để chúc mừng sinh nhật cô. Lúc đầu chẳng ai muốn, chính xác là chẳng ai quan tâm lắm. Lớp chúng tôi vô tình lắm phải không? Nhưng sáng hôm sau, đã 10 đứa đổi ava. Nhìn tình rất khả quan, tôi inbox thằng Hải, thấy nó giục tôi cũng đổi ava.

Trần Quang Hải: “Đổi ava đê!”

Ngọc Thanh Trần: “Chỉ hai ngày thôi!” – ava của tôi hiện tại là hình ảnh Shinsengumi mà tôi rất ngưỡng mộ, chỉ là tôi không nỡ rời xa

Trần Quang Hải: “Ừ”

Ngọc Thanh Trần: “Thật khả quan, không ngờ chỉ sau hai tiếng đã tăng vọt đáng kể!” –là số đứa đổi ava

Trần Quang Hải: “ ^_^ “

Nhìn khung chat hiện lên nhiều cái avatar giống nhau, không hiểu sao tâm trạng của tôi cũng khá hơn. Có lẽ vẫn chưa thể nói chúng tôi “vô tình”, mà chỉ có những lúc không hứng thú mà thôi.

Buổi trưa, tôi quyết định không ngủ trưa. Bình thường tôi mà không ngủ trưa thì sẽ rất mệt. Tôi rất khâm phục những đứa có thể tỉnh bơ cả ngày từ sáng đến tôi mà không kêu mệt, trong khi tôi mà không ngủ trưa thì chiều sẽ rất mệt. Tôi ngồi đọc “Ta muốn đến Cửu Châu” của Cửu Lộ Phi Hương. Cái kết cũng có thể coi là ổn, nên tâm trạng tôi cũng ổn theo. Nói thật, tôi cực kỳ ghét truyện SM, hiểu lầm, SE, đọc xong sẽ ảnh hưởng nặng nề đến tâm trạng. Dạo gần đây, tôi đang “tu luyện”, gọi là luyện tập khả năng ổn định tâm trạng trong mọi hoàn cảnh. Tôi muốn có một cái đầu lạnh đủ minh mẫn khi đọc truyện, bất kể là truyện vui hay buồn. Tôi muốn có một tâm trạng bình tĩnh, không so đo khi bị bố mẹ mắng. Tôi biết điều này nên làm. Vì vậy, tôi luôn tự nhủ: “Chỉ là cảm xúc nhất thời thôi!” Quả thực có chút hiệu quả. Sau khi đọc xong, tôi lên Tiki viết review cho tác phẩm, tiếp đó online facebook.

Khung chat réo ầm lên, bọn điên nào lại chat loạn xì ngậu lên thế này? Tôi nhìn khung chat LẦU XANH PANY mà cơ mặt giật giật. Tin nhắn không ngừng tăng lên. Cái tên khung chat ở trên là của nhóm bọn tôi đặt, vào đấu đá, nói đủ các thứ chuyện trên trời dưới biển, đen tối hay trong sáng đủ cả, đã vậy còn có cái trò chiến icon nhàm xít. Tôi nhấp chuột vào.

Ngân Milo (Hồng Ngân): “Thằng Minh đâu? Gửi ảnh cho tao mau. “

Nó kêu thằng Hoàng Minh gửi ảnh của cô cho nó, giờ này bọn con Quỳnh, My B, Mai và Hồng Ngân chắc đang tụ tập chỗ nào đó làm quà cho cô.

Minh Vu (Hoàng Minh): “Mày tự kéo lên tìm đi!”

Tìm bằng niềm tin chắc?

Ngọc Thanh Trần (tôi): “Mày biết nhóm mình chat bao lâu rồi mà bắt nó tìm:v? Muốn lòi mắt à? “

Ngân Milo: “Yêu anh vcn”

Cái giọng điệu này…

Minh Vu: “Đợi, máy lag!”

Ngân Milo: “Chậm cái gì, lâu thế, mày xem sex à? “

Quái lạ, sao con Ngân hôm nay mạnh miệng thế nhở?

Minh Vu: “Trăm cái ảnh chứ ít đâu! Đ’ gửi nữa, tự xử đê babe!!”

Ngân Milo: “Á đù, gửi mau!”

Sau đó là một dãy ảnh dài thằng Minh gửi.

Ngân Milo: “Đù, ảnh của cô cơ mà!|”

Thằng Minh “À” một tiếng.

Ngân Milo: “Tao là MY B KHÔNG PHẢI HỒNG NGÂN”

Tôi đập đầu xuống bàn, bảo sao cái giọng điệu này nghe chẳng giống Hồng Ngân gì cả.

Minh Vu: “ĐM, tưởng Hồng Ngân chứ!”

...

Sau đó là một đoạn inbox dài không kể xuể, nội dung là cuộc đấu khẩu giữa “Chó MYB” và “Cục c*t Minh” (do hai đứa nó gọi nhau thế). Tôi lặng lẽ rút lui...

Noti lại réo. Hôm nay facebook đông vui ghê ha. Cô mà biết bọn nó cũng chuẩn bị tận tâm thế này thì tốt biết bao, dĩ nhiên đây chỉ là “cảnh hậu trường” mà thôi.

Trần Quang Hải: “Các lớp khác phải nhìn lớp ta chắc cũng nể”

Ý nó là sự đồng nhất thay đổi ava của lớp tôi.

Ngọc Thanh Trần: “Biểu tượng kiêu hãnh”

Trần Quang Hải: “Đến khóa trước của cô cũng đổi mày ạ. Trào lưu thành công voãi!”

Ngọc Thanh Trần: “Biểu tượng vui sướng ăn mừng.”

Mắt tôi giật giật. Tôi chớp mắt vài cái. Mắt tôi bị mỏi rồi. Mắt cận nó khổ thế đấy. Có lẽ tôi nên ngủ trưa một lúc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.