Giờ ăn trưa, Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi vừa xuống canteen vừa phải nghe những lời bàn tán xì xầm:
-Ê con nhỏ đó dám cãi tay đôi với Triệu Tuyết San á- Học sinh A
- Công nhận nó gan thật, dám đụng phải ổ kiến lửa - Học sinh B
-Hứ nhỏ đó sướng thật, được Khải ca bảo vệ. Vậy mà còn làm phách, tỏ vẻ ta đây- Học sinh A nói tiếp
Cao Diệp Anh nghe vậy liền quay lại nhìn cô ta. Cô định nói thì bỗng có tiếng nói:
-Bộ mấy người hết chuyện để nói rồi hay sao mà cứ bàn tán hoài vậy?- Vâng, chủ nhân của tiếng nói đó không ai khác là Dương Ánh Linh- Nếu mấy người rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì làm ơn biến cho khuất mắt chúng tôi đi
Hai học sinh kia nghe vậy liền bỏ đi, không quên tặng cho ba người cái liếc mắt. Những học sinh khác cũng thôi bàn tán, tản ra khắp nơi
- Cảm ơn cậu, Tiểu Linh- Cao Diệp Anh nói
- Hihi không có gì. Hai cậu là bạn của tớ mà. Đi ăn trưa cùng tớ nha!
-Ừm đi nào- Hai cô đáp
Sau khi chọn được chỗ ngồi tốt, cả ba ngồi xuống, vừa trò chuyện vui vẻ vừa ăn trưa.
- Woa, đồ ăn ở đây ngon thật- Lục Vân Nghi lên tiếng
- Đương nhiên rồi, đồ ăn ở đây được làm rất sạch sẽ, được chế biến bởi các đầu bếp có tiếng mà- Tiếng nói đằng sau lưng của Lục Vân Nghi lên tiếng. Cả bọn quay lại thì thấy ba chàng trai của chúng ta. Và tiếng nói vừa rồi là của Vương Nguyên
- Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/you-are-my-everything/42457/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.