YOU ARE MY EVERYTHING
-Cậu có phải…cậu đúng là Trần Hoàng Lâm phải không?- Cao Diệp Anh hỏi lắp bắp
-Ừ là tớ đây.- Trần Hoàng Lâm càng ôm cô chặt hơn.
Nhìn cảnh này thật sự Vương Tuấn Khải rất chướng mắt. Anh đứng dậy, bực mình kéo cô ra khỏi cậu nam sinh đó nói:
-Cậu thôi đi. Ở đây là lớp học không phải là nơi cậu ôm con người ta đâu
-Cậu là ai mà dám xen vào chuyện của tôi vậy?- Trần Hoàng Lâm bực tức nói
-Thế cậu nghĩ đây là cái nơi mà cậu phô trương tình cảm của mình ra à?- Vương Tuấn Khải khá bực mình
-Cậu dám….
Trần Hoàng Lâm không biết nói gì hơn bực bội quay lại hỏi cô giáo:
-Chỗ của em ở đâu ạ?
-Vậy em ngồi giữa Tạ Khâm và Tuấn Khải đi. Chỗ đó là chỗ cũ của bạn Na Na mà bạn ấy chuyển trường rồi nên em có thể ngồi đó
-Em phản đối thưa cô.
-Sao thế Tuấn Khải?
-Em không muốn bạn Hoàng Lâm ngồi cạnh em đâu ạ
-Vì sao vậy em?
-Bạn ấy sẽ làm ảnh hưởng tới việc học của em
-Tôi làm ảnh hưởng tới việc học của cậu sao? Nực cười- Trần Hoàng Lâm nói
-Thôi hai em đừng cãi nhau nữa. Vậy thì Tuấn Khải em ngồi vào trong, cạnh Tạ Khâm đi. Còn Diệp Anh em vào chỗ Tuấn Khải ngồi. Hoàng Lâm em ngồi ngoài nhé
-Càng không được thưa cô- Vương Tuấn Khải lên tiếng
-Chuyện gì nữa vậy?
-Cậu nhiều chuyện vừa thôi. Tôi nhịn đủ rồi đó- Trần Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/you-are-my-everything/3276678/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.