Đến trường cùng với tâm trạng bình thường không có gì đặc sắc, Triệt Nguyên có vẻ bình tĩnh hơn so với hôm qua. Đồng phục gọn gàng khiến giám thị vừa nhìn thấy cô đã trưng bản mặt khó tin ra. Đã vậy thần thái cô lại có vẻ thư giãn, không mấy nặng nhọc, vào lớp ngồi cũng không nhoi nhoi. Con bé... không bị đập đầu vào đâu đó chớ?!
Và điều đáng nói khác, trái ngược với vẻ tĩnh lặng đến bất ngờ hôm nay của Triệt Nguyên, Nhược Hy lại mất đi vẻ điềm đạm hằng ngày mà lại thường xuyên giật mình, lúng túng và nói năng hồ đồ. Cái này... thật sự là ổn sao?!
Nhã Kỳ là người đầu tiên nhận ra điều đó. Với tư cách là một người bạn thân, cô phải tìm cho ra lẽ chuyện này... mà thật ra vì cô tò mò thôi.
Sau 5 phút tra hỏi hai đứa, Nhã Kỳ cực kì bất mãn. Triệt Nguyên thì lắc đầu bảo chả có gì, còn con kia thì hồn bay đi đâu ấy, gọi mãi không nghe. Nhã Kỳ chau mày suy nghĩ, và cuối cùng.. điều khả quan nhất cô có thể nghĩ ra đều dính tới Khang Thần và Thiên Vũ. Nhã Kỳ búng tay, bây giờ người cô có thể moi thông tin chỉ có thể là Hạ Lưu Vỹ.
"Hội phó"
Nhã Kỳ mở cửa một cách thô bạo, hét lớn gọi con người đang nghiêm chỉnh trên bàn kiểm tra tài liệu. Lưu Vỹ đưa mắt nhìn con người ồn ào nhưng không phản ứng, tiếp tục công việc mình đang làm.
"Hội phó, em... em biết anh không thích thú gì với chuyện riêng của người khác nhưng em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/you-are-mine-em-la-cua-toi/2049/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.