Trong lúc cô đang thất thần suy nghĩ chuyện đó, thì một phát súng nổ ra. Min YoonGi bắn vào chân bà ta một cái khiến cô giật mình nhìn người đàn bà ngã ụy kia. Bà ta hét lên ôm chân, đau đớn từ trong lời hét nghe mà chói hết cả tai, Jimin vẫn còn chưa hoàn hồn được chuyện gì xảy ra. Cô dùng đôi mắt ẩn lệ nhìn người con trai kia bước ra khỏi cánh cửa lớn kia, trên tay cầm khẩu súng. Hắn từ từ bước tới gần bà ta, còn ả đàn bà kia đau đớn ôm chân. Không quên ngước mặt lên nhìn, hóa ra là YoonGi. Người tình mà ả luôn ao ước, thật đáng kinh tởm. Kinh tởm, gớm ghiếc!!
Min YoonGi dùng ánh mắt hình viên đạn, tức giận chĩa thẳng mũi súng vào đầu bà ta. Lời nói lạnh nhạt trầm trầm.
- Rút lại lời chết nhải của bà vừa nói đi!
- Hóa ra là con đến sớm như vậy, nghe hết tất cả rồi! Ta thật xấu hổ!
Bà ta không biết liêm sĩ, vẫn còn có thể bật cười được. Khuôn mặt nham hiểm nhìn hai người kia. YoonGi nói.
- Bà thật kinh tởm, kinh tởm như 2 năm trước!
- Ta còn nhớ 2 năm trước, con và ta là những kẻ đắm chìm trong mộng mị hư ảo...Cùng nhau!
- Câm mồm đi, đừng dùng những từ ngữ tởm lợn đó ở đây! Đồ con ả đàn bà không biết xấu hổ!
Lời nói của hai người họ nói, cô một chữ cũng không hiểu. Cái gì là cùng nhau, cái là gì đắm chìm trong mộng mị hư ảo??. 2 năm trước đã xảy ra chuyện gì??. Cô khó hiểu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonmin-dai-ca-toi-yeu-anh/1750751/chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.