Sáng hôm sau, ánh mặt trời chiếu vào mặt anh, anh dần tỉnh lại, ngồi dậy nhìn xung quanh, đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Câu hỏi chợt tắt khi anh nhìn người con gái đang say sưa ngủ, 1 mớ tóc được đặt lên mặt cô, cô vẫn ngủ ngon lành, nhưng có 1 điều là cô đang nắm chặt tay anh, anh nhẹ nhàng vội bỏ tay cô ra, anh lạnh lùng đến thế, nhưng khi nắm tay cô thì lại có 1 cảm giác rất lạ, vội gạt tay cô ra, lúc đó cô tỉnh lại dụi mắt nhìn anh.
Minie: Anh tỉnh rồi hả?
YoonGie: Sao tôi lại ở đây?
Minie: Hôm qua anh gọi điện cho tôi mà, kêu tôi đưa anh về nhà... không ngờ về đến nhà anh lại bị ngất xỉu do rượu nên tôi mới đưa anh vào viện... anh thấy đỡ chưa?.
Anh nhớ lại đêm hôm qua, sao khó nhớ quá, anh đã làm gì đêm hôm qua, cô nhìn anh, không biết anh có nhớ hôm qua đã hôn cô, chết tiệt đêm qua anh đã cướp mất nụ hôn đầu của anh và đó là lí do anh đã nhập viện đây =)))),
YoonGie: Tôi tính gọi cho quản gia nhưng lại nhầm gọi cho cô, làm phiền cô rồi.
Câu nói anh hờ hững, không 1 lời cảm ơn dành cho cô, cô vô vọng nhìn anh, cô đang mong chờ anh điều gì?, thật khó chịu, cô cảm thấy không vui.
Minie: Hôm qua... anh có nhớ gì không?
Yoonie: Hôm qua? Tôi chả nhớ được gì cả...
Minie: À... như vậy cũng tốt.
Yoonie: Tốt?
Anh nhíu mày nhìn cô, cô chỉ cười nhẹ nhàng rồi tránh ánh mắt đó nhìn anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonmin-dai-ca-toi-yeu-anh/1750711/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.