Kẻ lạ mặt không ngừng vung từng nhát dao điên cuồng vào đoàn chăn thô ráp. Nhỏ giọng đay nghiến "Tiện loại!! Nếu không phải do ngươi nương ta đã không chết!!! Tiện loại ti tiện!!!".
Tiếng vải thô ráp bị cắt rách vang lên chói tai, đủ biết khí lực của kẻ kia hạ thủ có bao nhiêu ngoan tuyệt. Nhưng lại không sự kháng cự nào, mãi đến lúc hắn ta mệt nhừ buông ra thở dốc thì đoàn chăn kia vẫn không động đậy.
Có lẽ nhận ra dị thường, hắn ta vội hất bỏ tấm chăn rách nát ra, bên trong làm gì có người, chỉ có một gối đầu đã bị thủng vài nhát dao. Kẻ kia đều là không thể tin cùng khiếp sợ.
Còn chưa để hắn kịp trấn tĩnh, thì một ngữ khí lạnh tanh đã vang lên sau lưng "Ngươi là muốn chém chết ai sao?".
Ngữ khí người đến không vội vàng, nhưng lại như ném tảng đá lớn vào mặt hồ yên ả.
Chỉ nghe thấy tiếng bước chân nhỏ vụn, cả viện tử vẫn chìm trong yên lặng u ám. Tên lạ mặt kia có lẽ là nô bộc trong phủ, vận một thân y phục của hạ nhân, nghe giọng thì là của một nam nhân.
Hắn ta chỉ là một beta tầm thường, biết rõ trong phòng này có người nhưng lại không có khả năng dựa vào khí tức để dò đoán. Chỉ có thể hung hăng nói "Tiện loại!! Ngươi chính là tiện loại vừa vào cửa có đúng không?!!".
"Xoẹt..." một thanh âm rất nhỏ, giá nến liền được châm sáng. Lúc này tầm nhìn trong phòng mới dễ dàng một chút.
Châu Hiền vẫn một thân y phục đạm bạc, lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonhyun-nhat-co-hoa-lac/231873/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.