Còn chưa để chính điện hoàn hồn, đã nghe thấy thị nhân thông truyền Ninh tiệp dư cầu kiến vào thăm hoàng hậu. Lâm đế nhíu mày nhưng cũng cho vào.
Từ Châu Hiền nghe thấy hắn ta đã đến thì cong khóe môi, nàng còn lo hắn không đến. Nếu hắn không đến làm sao có con tốt thí mạng đây?
Nửa chung trà, Ninh tiệp dư tiến vào, hắn ta phúc thân hành lễ hết người trong chính điện. Xong, lại vờ như giật mình lúc trông thấy Từ Châu Hiền. Hắn ta nửa tức giận, nửa kinh ngạc nói: "Thứ nữ này làm sao lại ở đây? Ả ta hại hoàng hậu nương nương như vậy còn chưa đủ hay sao?".
Từ Châu Hiền đáy mắt phát lạnh, sóng lưng vẫn thẳng tắp. Nàng bình thản đáp: "Ninh tiệp dư thỉnh ăn nói cẩn trọng, vu hại như vậy, tiểu nữ không dám nhận".
Ninh tiệp dư đại khái lần đầu bị đánh vào mặt mũi, tấm dung nhan trắng trẻo đều trướng đỏ. Tức giận định giáo huấn thì lại nghe Lâm đế nói: "Thứ nữ nhà ngươi tự nhận vô tội? Chứng cứ rành rành còn muốn chối cãi hay sao?".
Từ Châu Hiền nâng tay ngang mi mắt, nàng không cao ngạo cũng không siểm nịnh: "Hồi bệ hạ, tiểu nữ thật sự chẳng có lý do gì để ám hại hoàng hậu. Huống hồ vào ngày giỗ Vân phi, tiểu nữ còn không biết trước bản thân sẽ được vào cung. Tất cả đều không chủ đích, tiểu nữ làm sao có lá gan chuẩn bị ám hại hoàng hậu?".
Tức thì một nha hoàn thiếp thân của hoàng hậu lại lớn giọng phản bác: "Ngươi còn dám lẻo mép?! Ngày ngươi cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yoonhyun-nhat-co-hoa-lac/1016890/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.