Chủ nhật, Lâm Mặc Tuân cùng người nhà tham gia tiệc mừng thọ của một người bác sáu mươi tuổi.
Sau khi người nhà họ Lâm đến khách sạn liền đến chào hỏi chủ nhà.
“Mặc Tuân về rồi đấy à. Bao năm không gặp, thằng nhóc này trưởng thành rồi.”
Lâm Mặc Tuân lễ phép gọi: “Bác Lý, sinh nhật vui vẻ.” Từ lúc anh đi vào liền hấp dẫn không ít ánh mắt của các cô gái, lúc biết là con trai độc nhất của nhà họ Lâm, lại càng bàn luận nhiều hơn.
Mẹ Lâm nói chuyện với bác gái Lý, Lâm Mặc Tuân thì đi theo cha mình.
Rõ ràng các bác gái rất hứng thú với Lâm Mặc Tuân.
“Đứa bé Mặc Tuân này đúng là tuấn tú lịch sự, bây giờ về nước phát triển đó hả?”
Mẹ Lâm trả lời: “Tạm thời ở trong nước.”
“Hai mươi sáu rồi nhỉ, chắc có đối tượng rồi.” Bác gái thử dò xét.
Mẹ Lâm thở dài: “Có thì tốt quá.”
Mọi người nghe xong, trên mặt liền lộ vẻ vui mừng, rối rít nghĩ tới người thân của mình.
Lúc này lại có khách đi vào, một nhà ba người, không hề thua kém ba người nhà họ Lâm. Chủ nhà ra nghênh đón.
Lâm Mặc Tuân chỉ hơi nghiêng người, ánh mắt đảo qua chỗ khác theo bản năng, chợt tròng mắt trong trẻo hơi ngẩn ra.
“Chú Tần, chẳng phải đã bảo chú đừng tới đấy ư? Chú nhìn chú xem, dạo này sức khỏe thế nào?”
Tần Trấn cười tủm tỉm: “Mừng thọ của anh, sao tôi có thể không đến.” Sau đó hai người bắt tay nhau.
Chủ nhà nhìn người sau lưng Tần Trấn, trong mắt lộ ra sự tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu/39393/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.