🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cố Thanh Đồng hận không thể chui xuống đất. Nghĩ thử mà xem, cô đường đường là nghiên cứu sinh khoa Trung văn, thế mà trên mặt trận ngôn ngữ liên tục thua trận bởi một người học Toán.

Không còn mặt mũi gặp phụ lão Giang Đông* nữa rồi.

*Phụ lão Giang Đông: Thành ngữ TQ, chỉ quê quán nơi chôn rau cắt rốn của các bậc phụ huynh.

Vẻ mặt cô rối rắm, còn có thẹn thùng.

“Gọi điện cho Trần Lộ đi.” Lâm Mặc Tuân tốt bụng nhắc nhở, sau đó đưa điện thoại của mình cho cô.

Cố Thanh Đồng cảm thấy ấm áp bởi sự quan tâm của anh, may mà cô nhớ số Trần Lộ.

“Xin chào, là ai vậy?” Trần Lộ hơi đổi giọng.

Cố Thanh Đồng mím môi: “Là mình đây, Lộ Tử.”

Bên kia vang lên một tiếng thét. Cố Thanh Đồng hơi giơ điện thoại ra xa. “Cậu ở đâu thế? Không phải nói là về ký túc à? Giờ là mấy giờ rồi. Bọn mình gọi điện cho cậu mấy lần đều tắt máy!” Trần Lộ nói nhiều như vậy mà không thở gấp tí nào.

“Mình mất điện thoại rồi.” Tủi thân quá đi. Lúc mua hơn bốn vạn, cô định để dùng bốn năm. Hiện tại mới dùng được có một năm thôi.

“Thế cậu đâu rồi? Bị bắt cóc à? Hay là đang hẹn hò với tên lông bông nào đó?”

Khóe mắt Cố Thanh Đồng liếc về “tên lông bông” bên cạnh, cô yên lặng nói: “Mình về ngay đây.”

Bên kia truyền đến giọng Hiểu Như: “Thanh Đồng, lúc về có chuyện vui đấy.”

Trước khi cúp điện thoại, đột nhiên Trần Lộ thốt ra một câu: “Cậu gọi bằng điện thoại của ai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu/39388/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.