Sau khi khai giảng, mọi chuyện hầu như không có gì thay đổi. Thanh Đồng và hai bà mẹ cùng bận rộn chuyện hôn lễ, thực ra cô chẳng có bao nhiêu chuyện để làm. Hai bà mẹ vẫn luôn ngóng trông ngày này, tất nhiên sẽ toàn tâm toàn ý.
Thanh Đồng nói với Mặc Tuân, cảm giác như mình chỉ là một cái bình hoa, đến ngày chỉ cần đứng im tại vị trí của mình là xong.
Giáo sư Lâm hơi nhướn mày: “Thế thì làm bình hoa đẹp nhất đi.”
Thanh Đồng:…
Thanh Đồng đang xem áo cưới trên mạng, nghiên cứu bao nhiêu nhà, cô đầu váng mắt hoa: “Mặc Tuân, anh đến đây xem xem áo cưới nhà nào đẹp?”
Giáo sư Lâm đang nghiên cứu bài luận văn vừa phát biểu, liền đặt luận văn xuống, đi tới.
“Nhà này, nhà này nữa…” Thanh Đồng kéo web lên xuống cho anh xem.
Mặc Tuân nhìn màn hình máy tính, “Nhà đầu tiên đi.” Anh nói, “Ừm, hôm đấy thêm một bộ ngoại cảnh trung học Định Lăng.”
Thanh Đồng lặng lẽ: “Mặc đồng phục học sinh chụp ảnh ấy hả?” Có phải giả vờ “nai” quá không? Cô nói thẳng, “Chúng ta đều quá lứa thanh niên rồi.” Quẫn thật ấy chứ.
Chợt Mặc Tuân cười tủm tỉm, “Bà Lâm, đề nghị của em không tệ đâu.”
Vẻ mặt Thanh Đồng đầy vạch đen, “Mặc Tuân, đồng phục học sinh thời bọn mình và bây giờ không giống nhau.” Khi đó bọn họ mặc đồng phục truyền thống của học sinh, màu xanh làm màu chủ đạo, màu trắng đáp hai bên. Tóm lại là rất “lúa”.
Mặc Tuân tì nhẹ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu/3236744/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.