Nguyên Tiêu...
Sáng Nguyên Tiêu cả cung cứ nháo nhào, Ngự Thiện phòng cũng tất bật làm bánh trái, hoàng hậu cho làm rất nhiều bánh đậu xanh để nửa đêm đem ban cho tất cả cung nữ thái giám.
Cũng may mà Vương Uyển cũng biết làm bánh đậu xanh nên cũng xoắn tay áo làm chung với Ngự Thiện phòng.
Vì lí do đó Tống Ngạn đi tìm nàng mà không thấy.
Cả ngày loay hoay nhiều việc nên nàng quên cả ăn uống, đến tận tối, khi sứ đoàn từ Hung Nô tới thì cũng vừa lúc kinh thành mở cổng cho người dân vào tham gia Nguyên Tiêu.
Trong cung là lễ đón tiếp sứ đoàn Hung Nô náo nhiệt, sau sự cung phụng của hai bên, bắt đầu tổ chức ăn uống.
Các món ăn được bày lên đều đặn, Vương Uyển ở bên trong chuẩn bị cho phần mình phụ trách, mấy tiết mục trước đều đã rất thành công, tuy nhiên đến cuối cùng lại không tìm thấy Diệu Đan đâu cả, mà trong cả mấy mươi người chẳng ai biết điệu múa kia cả.
Vương Uyển mấy lần trò chuyện với Diệu Đan mới học được một phần trong bài múa, có ý định nhưng sợ bản thân lại làm hỏng việc nên im lặng.
Ngọc Thưởng Thượng quan cứ đi qua đi lại lo lắng, hoàng hậu biết tin cũng cấp tốc mà đi tới, gấp gáp hỏi:
“Có người thay thế chưa?”
Ngọc Thưởng lắc đầu.
Hoàng hậu quay sang phía Vương Uyển, nói nhỏ:
“Muội hằng ngày vẫn cùng Diệu Đan trao đổi qua lại về đoạn múa này, hôm nay Mỹ Mỹ biến mất, muội thay thế lên múa, có được không?”
Nàng vừa lo vừa sợ, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-yeu-han-han-ngu-tinh-diep-tu-doa/1216382/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.