#28
Tối hôm đấy, sau khi tống cổ Quý Phong và Liêm Trực đi rửa bát, tôi uể oải lên phòng để làm nốt công việc. Đang hí hoáy đánh máy, thì anh họ ở bên ngoài vặn tay nắm cửa “cạch” một tiếng, ngó đầu vào nhìn tôi.
“Có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
Anh họ bước vào phòng, đảo mắt nhìn phòng tôi, không trả lời. Mặt anh đỏ rân rân, môi mỏng mím chặt, giống như tức giận, lại giống như xấu hổ, pha chút nén cười. Tôi thấy lạ, nhưng cũng thấy bực mình, nên gắt giọng:
“Đàn ông con trai mà cứ ngập ngà ngập ngừng! Có chuyện gì thì anh nói nhanh cho em còn làm việc!”
Anh họ lúng túng ho nhẹ, khuôn mặt trắng trẻo hiện lên hai rặng mây hồng trông nữ tính đến kì lạ, anh lúng túng:
“Chi...Chi Khanh...Cho anh mượn cái...cái...cái...”
“Cái gì?” Tôi nghi ngờ.
“...” Anh họ nín bặt, cúi đầu không nói nữa. Tôi vừa tức vừa buồn cười, đang định hỏi cho ra nhẽ thì Quý Phong chẳng biết từ đâu nhảy vào phòng, hi hi ha ha dạo quanh anh họ, cợt nhả nói với tôi:
“Cục cưng, nó muốn mượn váy của em đó! Em cho nó mượn cái váy ngủ hai dây của em đi!”
Tôi ngờ ngợ, rồi bỗng chốc phá lên cười, quay sang hỏi anh họ:
“Anh mượn váy của em làm gì?”
“Nó đi tán gái!” Quý Phong chặn lời.
Anh họ lừ mắt nhìn chúng tôi, nhỏ giọng giải thích:
“Anh cá cược thua nó, đây là điều kiện của nó đưa ra bắt anh phải thực hiện.”
#29
Sáng sớm, sương đêm vẫn còn đọng trên lá, bầu trời hơi xám, phía xa xa hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuot-bien-gioi/122642/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.