Edit + Beta: Nhã Vy
“Muội muội, muội làm sao vậy?”
Đoan Mộc Cảnh ngẩng đầu, liền nhìn thấy muội muội sắc mặt đỏ hồng, đôi mắt phủ nước, bộ dáng kiều mỵ không chịu nổi chà đạp, không khỏi bị hoảng sợ, vội vàng ân cần hỏi.
Đoan Mộc Điềm nhẹ nhàng chau đôi mi thanh tú, thò tay giật cổ áo hai cái, kéo y phục tránh ma sát da thịt, để cho nàng thoải mái mà rên rỉ.
Nàng lập tức cả kinh, phản ứng kì quái như thế, còn có thân thể khô nóng, khao khát hư không khó hiểu, làm sao lại giống với … trúng xuân dược trong truyền thuyết như vậy?
Nàng đột nhiên cúi đầu nhìn về phía cái chén không còn để trên mặt bàn, nhớ ra là của Vinh Cầm Viện mang tới, lúc tới còn mang bộ dáng xấu hổ e sợ, trên người đột nhiên phóng ra sát khí mãnh liệt lành lạnh.
Đoan Mộc Cảnh bị khí tức đột nhiên biến hóa trên người nàng khiến cho kinh ngạc một chút, vô ý thức cũng nhìn theo tầm mắt của nàng về phía cái chén không, lúc này trong tim đập mãnh liệt, bắt lấy tay nàng, vội hỏi: “Muội muội, không thoải mái ở đâu?”
Hơi thở nam tử đập vào mặt, khiến cho Đoan Mộc Điềm không khỏi hoảng hốt một lát, khẽ ngâm thành tiếng, ngay sau đó đột nhiên bừng tình, thầm nghĩ tới kình dược quá lớn, mới có thể khiến nàng thành như thế.
Một tiếng ngâm khẽ của nàng, lại khiến Đoan Mộc Cảnh ngẩn ngơ, sau đó dường như cũng hiểu ra cái gì đó, khuôn mặt ôn nhuận trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuong-quy-phi/2932638/quyen-2-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.