Edit: Nhã Vy
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Đoan Mộc Thần cùng đám Vương Thông ngồi xổm trong bếp nhóm lửa, hắn vốn là một quý công tử trong kinh thành, bây giờ một chút kiêu ngạo cũng không có, không hề áp lực, thậm chí vô cùng hào hứng ngồi xổm cùng mấy tiểu tử nông thôn, đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm cái nồi đã bắt đầu tỏa ra mùi thơm mê người, yên lặng nuốt nước miếng.
Cửa phòng mở ra, Đoan Mộc Cảnh cùng Quân Tu Nhiễm bước tới, Đoan Mộc Thần ngồi xổm trong phòng bếp nhìn sang bên này, thấy Quân Tu Nhiễm mặc một thân quần áo của Đoan Mộc Cảnh, bất ngờ huýt sáo, cười hì hì nói: “Ai da, ngươi tiểu tử này, mặc quần áo xong bổn công tử đúng là nhận không ra ngươi nha.”
Quân Tu Nhiễm lẳng lặng nhìn hắn, sau đó xoay người một chút, gọi một tiếng: “Tiểu thúc.”
Đoan Mộc Thần ngẩn ngơ, rồi “vụt” một cái nhảy dựng lên, liên tục khoát tay nói: “Không dám nhận không dám nhận, ngươi trực tiếp gọi tên ta là được rồi, gọi ta Đoan Mộc Thần.”
Nhìn đáy mắt Thần công tử nhanh chóng xẹt qua một tia dị sắc, hắn chậm rãi hạ mí mắt, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Cả người lộ ra vẻ trầm lặng, nặng nề giống như mang theo một lượng tử khí, mãi cho đến khi cửa phòng đối diện mở ra, khí tức trên người hắn mới chợt tươi mới lên, quay đầu nhìn sang, nhìn Đoan Mộc Điềm được cha bế ra, vết thương trên người cũng đã băng bó cẩn thận, hắn không khỏi tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuong-quy-phi/2932574/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.