“Ngươi nhỏ như vậy mà đã 300 tuổi?” Viên Hương Nhi ngạc nhiên ngồi xuống trước mặt tiểu miêu, đôi tay đặt trên đầu gối, nghiêng đầu nhìn hắn.
Rõ ràng lông tơ còn chưa thay hết, nhỏ như vậy mà đã 300 tuổi. Yêu tinh thế giới thật đúng là thần kỳ.
Tiểu nãi miêu hướng về phía nàng kêu hai tiếng, tỏ vẻ kháng nghị.
Nãi thanh nãi khí, quái đáng yêu.
“Ngươi tên là gì nha? Sao lại tới đây chơi, đừng có để người ta bẫy được đấy.” Viên Hương Nhi hỏi hắn.
“Ta kêu Ô Viên, lần trước kia chỉ là ngoài ý muốn thôi.”
Viên Hương Nhi ở trong lòng cười một tiếng, Ô Viên, tên tròn vo, xác định không phải là nhũ danh sao? “Ta nghe thấy được, ngươi đang tìm sứ đồ. Nếu ngươi nguyện ý…… Khụ…… Ta có thể miễn cưỡng làm sứ đồ của ngươi.” Tiểu miêu thẳng ưỡn ngực, tỏ vẻ chính mình đã thực thành thục, đảm đương được trọng trách.
Viên Hương Nhi muốn sứ đồ đã lâu, vẫn luôn không thể thành công, đột nhiên từ trên trời rơi xuống một khối bánh có nhân trực tiếp đập vào đầu, khiến nàng có chút không dám tin tưởng.
Tuy rằng đối phương chỉ là một con mèo con đến bẫy rập của thợ săn còn không trốn thoát, nhưng dù sao cũng là yêu quái đầu tiên nguyện ý trở thành sứ đồ của mình, khiến Viên Hương Nhi vừa mừng vừa sợ.
“Ngươi? Ngươi nói, nguyện ý làm sứ đồ của ta sao?”
Nàng vươn tay về phía tiểu miêu, Ô Viên chần chờ một chút, vươn chân nhỏ đặt lên lòng bàn tay nàng.
Viên Hương Nhi nâng tiểu miêu lên ngang tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuong-bao-an/4083204/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.