Trấn Khuyết Khâu phố phường phồn hoa, dân cư tấp nập, hai bên đường phố là các tiểu thương bày sạp buôn bán, hàng chợ phân chia nam bắc chỉnh tề. Đường bán trái cây, đường bán gạo, đường bán thuốc, cái gì cần có đều có. Đầu cầu cuối hẻm còn có người bán nghệ, xem bói đoán chữ, nói Bình thư, xướng trống to…… phi thường náo nhiệt.
Viên Hương Nhi mang theo một cái rổ nhỏ, đi ở trên đường phố. Trong rổ trải một tấm vải bông, bên trong có một cái đầu trắng nho nhỏ ló ra, tròng mắt lưu chuyển khắp nơi.
“Phía trước kia có một của hàng nhà họ Chu, đấy là nhà bán bánh hạt dẻ ngon nhất trấn, ngọt ngào mềm mại, vào miệng là tan. Nhà bọn họ còn bán kẹo hoa quế cũng ngon, hương hoa quế nồng đậm.” Viên Hương Nhi vừa đi vừa giới thiệu cho Nam Hà đặc sản trong trấn, nói đến nói đi lại khiến nàng thèm, chạy tới Chu gia mua một túi kẹo hoa quế cùng bánh hạt dẻ.
Kẹo hoa quế làm rất tinh xảo, làm thành hình vuông nhỏ màu hổ phách bên trong còn có những cánh hoa quế nhỏ xinh, lấy một viên ngậm vào miệng, thơm thơm ngọt ngọt.
Viên Hương Nhi lấy một viên đưa tới bên miệng Nam Hà. Nam Hà xoay đầu đi, hắn tuyệt đối không ăn thứ gì trên tay nhân loại.
Chẳng lẽ là sói không thích ăn đồ ngọt à? Viên Hương Nhi lật tấm vải trong giỏ, đem một viên kẹo đặt ở bên cạnh đệm của tiểu lang.
Một lát sau nhìn lại, viên kẹo đã không thấy bóng dáng, tiểu lang dựng lỗ tai ngồi nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-vuong-bao-an/4083196/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.