Edit: SunAe Beta: hướng dương xanh Ánhsáng lấp lánh, rực rỡ ở bên ngoài đại sảnh rạp chiếu phim khác hẳn vớitrong phòng chiếu chỉ có duy nhất một thứ ánh sáng mập mờ từ chiếc mànhình rộng lớn phát ra. Nhìn chung, hầu hết các chỗ ngồi đã đầy khán giả. Diễn biến nóng bỏng, đầy kích tình của hai nhân vật chính trên màn hìnhkhiến cho khán giả đang xem không thể rời đi tầm mắt, tay tự nhiên đưavào miệng từng ngủm bỏng ngô nóng hỏi. Ngay tại thời khác kịch tính nhất của phim, nam chính dẫn các đồng đội chạythoát ra khỏi căn cứ đang đóng, ở phía sau lưng họ những quả bom đangđược thả xuống một cách điên cuồng, liền tiếp sau đó là âm thanh thétchói tai của bom nổ phá vỡ các khu căn cứ đồ sộ thành những mảnh tro tàn khiến cho người xem khiếp đảm, đau lòng. Hồi hợp cùng hấp dẫn, gây cấn cao trào …. “Ha ha ha ha a, anh là đồ tồi.” Chết tiệt! Đó là âm thanh gì vậy? Giọng nói vừa nũng nịu lại đong đưa tántỉnh so với diễn suất ở trong phim thì còn kích tình hơn. Khấu San Dung mày khẽ nhíu bởi vì âm thanh mị hoặc này khiến cảm xúc của bản thân bị phá hư, không kiên nhẫn “Chậc” lưỡi một tiếng, nàng hai mắt híp lại, lộ ra biểu tình kỳ quái, miệng tiếp tục ăn bỏng ngô, đầu bắt đầuhướng ra mọi phía trong khán phòng để tìm kiếm chủ nhân của giọng nóikia. Ngồi cách cô ba hàng ghế ở phía trước là một đôi nam nữ, người phụ nữnghiêng đầu tựa vào bả vai của người đàn ông, cười đến run rẩy cả người. Khấu San Dung phi thường không hiểu chuyện gì xảy ra, rõ ràng phim cô đangxem là vô cùng thê lương lại không phải là phim hài, mà người phụ nữ kia sao lại cười thật vui vẻ đến như vậy, không lẽ cô ta không được bìnhthường hay là người nam kia mới là kẻ không bình thường? “Ngươi xấu lắm nha–” Côkhông thể kiềm chế chính mình để lộ ra biểu tình chán ghét, miệng phátra tiếng “ Xùy” lạnh nhạt, cô cảm thấy bất mãn, vô cùng khó chịu, vìkhông muốn để tâm trạng mình bị ảnh hưởng thêm nữa cô đành phải tiếp tục chuyên tâm mà xem phim. Hồikết phim nào cũng giống nhau, nam chính là nhân vật anh hùng, đẹp trai,dũng cảm, sau khi hoàn thành sứ mệnh của mình, trở lại bên cạnh ngườithân, cả nhà ba người cùng nhau sống hạnh phúc đến hết đời, kết cục viên mãn. Khán giả không kiên nhẫn, ùn ùn đứng dậy mà rời đi trước khi màn hình kịpxuất hiện hai chữ thông báo hết phim. Bên ngoài hành lang, đèn đã đượcbật sáng cả lên để tránh cho mọi người vì vội vã ra về mà không nhìnthấy rõ đường đi, bị vấp ngã ở cầu thang. Khấu San Dung vẫn ngồi yên chỗ cũ chưa chịu rời đi, nhìn xem mọi người vộivàng rời khỏi, trên màn ảnh phim đã ngừng hẳn, cầu thang ở phía trướcđược lót thảm đỏ có rất nhiều người đang xếp hàng ra về, cả khán phòngto như vậy giờ chỉ còn lại mình cô, cô thích nhất là cái loại cảm giáccô độc này. Cônhớ lại thước phim kích tình khi nãy của hai nhân vật chính mà xấu hổ,đây chính là thói quen khi cô xem phim điện ảnh, mọi diễn biến phimtrong chốc lát tái hiện lại khiến cô cảm động không thôi. Hồitưởng tình cảnh nam nhân vật chính vì không thể bỏ mặc đồng đội sốngchết không quan tâm mà tiếp tục mạo hiểm tính mạng để mà tìm kiếm lòngcô cảm thấy ấm áp, trên vai còn cõng theo bạn mình xuất hiện trước mặtmọi người đang chờ đợi ở phía trước, hốc mắt cô bỗng nhiên nóng, mũi sụt xịt, nước mắt từ từ rơi xuống…… Cô rất nhanh lau khô nước mắt, thu dọn rác của chính mình, cả người đứng dậy chậm rãi đi ra cửa sau phòng chiếu. Đihơn chục bước, cô đã đến đại sảnh rạp chiếu, ở đây không khí ồn ào, đông đúc lại có thứ ánh sáng rạo rực, chói chang chiếu thẳng vào người làmcho cô rất khó chịu, không tự giác nheo lại mắt. Cô là cái người chỉthích sự yên tĩnh, cuộc sống đơn giản vì vậy thay vì đi xem phim vàongày lễ, dịp cuối tuần hay cùng với bạn trai đi xem cô lại chỉ muốn đimột mình, một người lặng yên mà thưởng thích phim điện ảnh mà mình yêuthích. Nâng lên cánh tay để nhìn đồng hồ, đã là 4h50’chiều rồi ư !bụng cũng hơi cócảm giác đói, cô quyết định ăn một chút điểm tâm nhẹ rồi mới về nhà. Côđem chiếc túi xách mang lên vai, đang muốn bước ra khỏi rạp chiếu phimthì bên cửa hông xuất hiện cái vật cản khiến cô sửng sờ, ánh mắt đôngcứng, miệng mở thật to phi thường bối rối “Hai người này sao lại…”. Chướng ngại vật nằm cản giữa đường ngăn cô rời đi thật ra là một đôi nam nữđang nhiệt tình ôm hôn nhau say đắm, thân hình của cả hai dán chặt vàonhau không có khe hở muốn dứt họ ra để đi cũng không xong, khiến chongười khác nhìn thấy thật siêu chán ghét, mà ở đây chính là chỗ côngcộng lại cố ý có hành vi ám muội thế kia thật sự rất đáng chê cười,không có liêm sỉ. “ Hai mắt của cô…… thật sự muốn mù rồi!” Đãlà người trưởng thành mà lại thiếu tự trọng, ở chỗ như thế này nam nữcho dù có muốn bộc lộ tình cảm say mê yêu đương thì cũng phải biết tựkiềm chế, nhẫn nại một chút chứ, hai tay ôm lấy ngực vì xúc động, haichân đổi hướng cô lấy hết sức mà vọt tới trước với tốc độ chóng mặt. “Cóthể cho đi qua một chút không?” Cô ngữ điệu bén nhọn nói, còn cố ý nhấnmạnh thanh âm khiêu khích. Đúng vậy, cô chính là đang cố ý. Màhai cái người kia cũng không tỏ vẻ xấu hổ, nghẹn ngùng mà vội buông nhau ra chỉ lên tiếng “ Ân”. Chính xác mà nói, người phụ nữ kia có phát rathanh âm hờn dỗi rên nhẹ “ Ai nha!” , bộ dáng muốn bỏ chạy nhưng mà cáitên đàn ông biến thái kia cố tình nắm chặt lấy tay của cô gái không chịu buông ra, thái độ của hắn ta rất là kiên định. “Đương nhiên có thể, mời qua.” Giọng nói kia có phần quen thuộc, hình như cô đã từng nghe qua? Côđối với cặp nam nữ này không có một chút hứng thú, còn có phần ghê tởmđừng nói đến việc cô chú ý đến diện mạo của họ nhưng mà giọng nói củahắn khiến cô rất tò mò, giờ phút này cô mới cẩn thận đánh giá nam nhânkia từ đầu đến chân. Mặctrên người bộ tây trang màu trắng, hắn cao lớn, thân thể cường tráng,khuôn mặt tuấn tú, lãng tử đầy mị lực cô nhận thức được hắn là người nào nha. “Không phải là cô đang ở trường sao, cớ gì lại nhàn rỗi mà đi xem phim?”Người đàn ông vẻ mặt bình tĩnh, nhìn thẳng cô trên người chỉ có chiếc áo sơ mi trắng, quần dài màu đen, hướng cô cười nhẹ. “Hôm nay là thứ năm nhà trường có quy định là phải mặc đồng phục, cô rất là tuân thủ nha!” “Aicần anh lo!” Cô vì tức giận mà xù lông so con nhím là giống nhau, bộdáng hiện tại của cô thật không giống với thục nữ, nhân cơ hội hiếm cónày sao cô có thể dễ dàng bỏ qua cho hắn, hai đôi mắt to tròn vì tứcgiận mà trừng mắt với hắn, biểu tình không che đậy cô hoàn toàn rất chán ghét hắn. Hắnmới không biết xấu hổ mà đi chất vấn cô, còn cô là kẻ xui xẻo nhất mớigặp phải hắn, không có tiết học vì sao không thể tới xem phim? Hành động của cả hai cũng đâu khác nhau, đang là buổi chiều đáng lẽ ra hắn nên ởcông ty làm việc lại mang bạn gái đi xem phim là có lý do gì? Mặckệ hắn, bên người hắn lúc nào cũng có phụ nữ đi kèm, cô gái vừa mới cùng hắn thân mật trước ánh sáng chắc không phải là hạng phụ nữ tầm thường.Cô cật lực dùng ánh mắt của mình mà soi mói, đánh giá người phụ nữ trước mặt, còn cô ta vẫn ngang nhiên liếc mắt đưa tình với hắn ta. Cái gì…… Hai người vẫn cứ như vậy ư? “Làm ơn, anh có liêm sỉ hay không?” Cô nhịn không nổi mắt trợn trắng lên,đem túi xách đẩy ra phía trước, tách ra hai cái người đang án ở cửa,không có nói nhiều lời vô tình mà đi qua. “Thái độ gì thế kia, anh có biết cô ta sao? Thực không có giáo dục mà……” Hắn tuyệt đối nhận thấy được bạn gái mình có bao nhiêu cảm giác chán ghét, cô ta đang mở miệng phẫn nộ như quỷ khát máu. Khấu San Dung không thèm để ý người khác nói xấu cô như thế nào. Cho cô làkhông lễ phép cũng có thể nhịn xuống, “Không giáo dục” ba chữ này khiếncho cô dừng lại cước bộ, quay đầu trừng mắt với người phụ nữ đanh đáđang nguých cô một cái dài, cô đem ánh mắt phẫn nộ nhìn người đàn ôngđang ở bên cô ta lại vô cùng bình tĩnh, bộ dạng thong dong. “Uy, Văn Nhân Chấn, chị gái của tôi hôm nay về nước anh có biết không?” “Đương nhiên, tôi sẽ trực tiếp đến sân bay để đón cô ấy.” Hắn lên tiếng trảlời thái độ vô cùng thản nhiên, rất giống với tình tiết của phim nọ bọnhọ chính là ở trên đường vô tình gặp qua, giống như cô chưa từng gặp qua hắn đang ngoại tình. Cô siêu khó chịu! “A,sao cô có loại cảm giác này.” Bởi vì khó chịu, làm cho cô đột nhiên có ý nghĩ khiêu khích người phụ nữ kia, cô hướng người phụ nữ lẳng lơ mà nhẹ nhàng nói.“Cô đó ngay cả làm ngón chân của chị gái tôi cũng không bằng, thực không nghĩ cô có gì tốt, ngoại hình, vóc dáng như vậy làm sao màthu hút đàn ông!” Nóixong câu này, lòng tràn ngập thoải mái, hứng chí vì trả được thù,tronglời nói thực sự là có thuốc nổ mà, tâm tình cô rốt cục có một chút khálên, cô kiêu ngạo xoay người rời đi, đầu hướng về phía trước đi một mạch không có quay lại. “Cô đứng lại đó cho tôi, cô là có ý gì!” Cô vừa mới xoay người, người phụ nữ kia liền nổi điên. “Đừng nháo.” Văn Nhân Chấn ra sức ngăn cản bạn gái của hắn đuổi theo đánh cô. “Hai người thật sự là có quan hệ như thế nào? Anh vì sao không mắng cô ta a?!” Ainha, thật sự là vấn đề đau đầu a! Văn Nhân Chấn tiếng tăm lừng lẫy cùngcô gái lưu manh kia, tướng mạo thì bình thường, cá tính lại hung bạo,đến tột cùng là có quan hệ như thế nào? Hắnlà ai ư – cô tức giận đến điên cả người, muốn tìm hắn để gây chuyện, đámông hắn, phá hoại chuyện tốt của hắn, mà hắn chính là hôn phu tương lai của chị gái cô. Chịgái xuất ngoại là đi công vụ, cô lại gặp được bạn trai của chị mìnhtrong giờ làm việc lại mang phụ nữ khác đi xem phim, cô hội không tứcgiận a? Không tẫn hắn đã muốn khách khí với hắn lắm rồi. “Tức chết mà, cô nhất định phải cùng chị mình nói cho rõ chuyện này!” KhấuSan Dung tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, quyết định khi nào chị gái trở về liền lập tức hướng chị mình cáo trạng. Cái loại đàn ông không chung thủy, một chút cũng không xứng với chị của cô! Tâmtình không tốt, trong đầu cô chỉ có ý niệm muốn xử tử, lăng trì cái tênđàn ông xấu xa, bội bạc kia hoàn toàn không có để ý ở phía sau lưng đang có một đôi mắt đang chăm chú nhìn cô. Thiệp cưới màu phấn hồng rất là khoa trương đã nhanh chóng có rồi.. Cô dâu Khấu Thiên Dung và chú rể Văn Nhân Chấn, hân hoan tuyên bố lễ đính hôn.… Khấu San Dung cầm trong tay thiếp cưới, không khắc chế bản thân đem hai hàng lông mày chau lại, vừa nhìn thiếp cưới, lại nhìn hai cái người ngồi sát bên nhau đối diện với cô, đang thấp giọng nói chuyện, thoạt nhìn cảmtình của hai người rất là tốt. Côcắn cắn môi dưới nếu không tận mắt thấy cảnh vừa rồi, cô xác định chịgái chắc chắn bị quỷ ám:“Chị thật sự phải gả cho người đàn ông phong lưu tình ái này sao? Chị cô không lẽ bị điên rồi ?” Nếu cô thật sự nói ra những lời này, mẹ xác định cũng không tha cho cô. “Chỉ là đính hôn thôi, hẳn là không cần quá mức phô trương đi, bốn mươi bànthật sự rất nhiều, mẹ chỉ cần mời vài người bạn tốt đãi khoảng hai, babàn là đủ rồi.” Người vừa lên tiếng giọng nói nhẹ nhàng, mềm mỏng, điệu bộ thục nữ, lại ônnhu, là một cô gái xinh đẹp, đoan trang, thiện lương, hiện tại đang ngồi ngay ngắn, tư thái nhàn hạ, khí chất tao nhã, nói cho chính xác là mộtcô gái hoàn mỹ thiên kim, là chị gái của cô- Khấu Thiên Dung hơn cô sáutuổi. “Cái gì hai ba bàn! Ta là gả nữ nhi lần đầu sao có thể như vậy keo kiệt, cũng không phải tùy tiện mà chọn khách tham dự hôn lễ!” Phản bác lại lời của chị là mẹ của cô – Khấu phu nhân, thân hình hơi đẫy đà , ngũ quan, tướng mạo đều vô cùng bình thường, cùng chị gái của cô cónhiều điểm bất đồng, ăn mặc lại màu mè, kiểu cách. “ Mẹ như vậy là có ý gì, bốn mươi bàn liền bốn mươi bàn đi.” Mẹ của cô thật sự có ý muốn phô trương việc hỷ trong nhà cho bàn dân thiên hạ ai cũng biết, nói cho đúng hơn mẹ cô phi thường hài lòng về con rể tương lai. Côchúa ghét người đàn ông trăng hoa, phong lưu đa tình, gặp mỹ nhân xinhđẹp là chết mê chết mệt, cô lại càng không muốn có muốn chút quan hệthân thiết nào với loại đàn ông này, cô thật sự rất là chán ghét, muốncô thật lòng đi thích anh rể ư, điều đó là không thể ví như là hái saotrên trời vậy đó. (Tỷ tỷ ghét của nào trời trao của đó à nha…ủy khuất…) Nhưng mà chị cô muốn cùng hắn đính hôn!? Chị lại là một cô gái vô cùng tốt……Cô nên nói cái gì bây giờ.. chúc mừng ư? Thật có lỗi, cô thật sự nóikhông ra lời! “Ai nha, xem ra cô cần phải ra tay nghĩa hiệp rồi, giở một chút trò là bản lĩnh của cô!” Trên sô pha có một chồng tạp chí lớn đều bị Khấu San Dung một tay vờ đẩy ngã xuống đất phát ra một âm thanh lớn khiến cho mọi người xung quanh chúý, cô cố gắng giữ ngữ khí bình thường vờ như hành động sơ ý đẩy ngãchồng tạp chí kia chỉ là vô tình thôi. Cô muốn mọi người chú ý đến đốngtạp chí này là có lý do, trên đầu mỗi cuốn tạp chí đều có một tiêu đềrất lý thú, tương tự nhau cùng đề cập đến cùng một người. Đó chính làcông tử đa tình danh tiếng lừng lẫy Văn Nhân Chấn. Không phải xuất hiện trên trang nhất tạp chí kinh tế tài chính mà là xuấthiện ở tạp chí giải trí lá cải, tổng biên tập tờ báo còn ưu ái đăng hình nhân vật chính ngay tại trang bìa, nữ nhân vật chính là một vũ nữ xinhđẹp đang lên của một câu lạc bộ đêm, mà hắn chính là mỗi tối đều chơiđùa như vậy cho tới hai ba giờ sáng hôm sau.. Người đó không ai khácchính là anh rể tương lai của cô. Cô ngồi xổm xuống đất, chậm rãi thu thập, cố ý đem tiêu đề tạp chí cùng với ảnh chụp mà đưa ra cho mọi người cùng xem. “A,không có gì, phóng viên đều rỗi hơi viết bậy bạ đây mà, ta chỉ là tùytiện nhìn xem mà thôi.” Cô giả vờ cố ý nói khác đi, trong lòng âm thầmhướng ánh mắt khinh thường mà nhìn Văn Nhân Chấn. Hắntiếp nhận ánh mắt đầy oán khí của cô, lại tỏ vẻ bình tĩnh, bộ dáng làmra vẻ không có biểu tình gì hướng phía cô mà tươi cười. “Con còn nhỏ như vậy sao lại xem mấy tờ tạp chí lá cải nhảm nhí này ư? Loạitạp chí không có ích lợi này cũng xuất bản được sao? Mẹ cô vì kiềm nénthịnh nộ mà nhịn xuống nóng giận vào bụng, cả người đền run bần bật mởmiệng trách cứ cô “A Chấn, không có làm mấy cái việc này nọ như tạp chíđã viết, tất cả là do phóng viên rỗi việc mà thêu dệt nên.” Cáctin tức đó không đúng sự thật, tất cả là do phóng viên bịa đặt, muốn tìm cách tăng tỉ lệ người đọc mà nhào nặn ra, người nổi tiếng như Văn Nhân Chấn có cùng với các nữ người mẫu, ngôi sao ca nhạc có quan hệ chẳngqua là xã giao công việc mà thôi. Mẹcô chính là đang tự lừa mình dối người, vì hắn mà ra sức biện minh, bảovệ, nói cho cùng thì chỉ có mẹ cô là một lòng một dạ tin tưởng hoàn toàn vào nhân cách của hắn. Khấu San Dung vẻ mặt phản đối bĩu môi. “Bộ dạng của con như vậy là sao? Cậu ấy là anh rể tương lai của con đó, con như vậy là có giáo dục hay sao?” Côcố chấp không nghe lời, mẹ cô nhíu mày, ngón tay cái cùng ngón trỏ phốihợp trên cánh tay cô mà nhéo, làm cho cô bị ăn đau rên lên một tiếng. “Mẹ — đau quá!” “Còn biết đau sao? Dạy dỗ lẽ phải cho cô liền cố tình không nghe lời mà, côcó cho ta mặt mũi sao? Một chút bộ dáng của con gái đều không có, cônhìn chị của cô xem, cô có xinh đẹp như chị mình sao? Không lôi thôi gìnữa, còn không mau ngồi xuống cho ta, có nghe chưa? Bộ dáng lúc ngồicũng không có ngay ngắn, chỉnh tề mà!” Côhiểu mẹ vì quan tâm, yêu thương mình cho nên nói chuyện có hơi quá đáng, chuyên quyền. Cha mẹ nào cũng có cách hành xử như vậy, xem nhẹ ý kiếncủa con mình để giữ lấy tôn ngiêm của bản thân, dù biết vậy nhưng côcũng có lòng tự trọng, không thích bị nói quá lên như vậy, lại càngkhông thích trước mặt người khác bị trách mắng. Cô ghét nhất trên đời là cùng người ngoài ở chung một mái nhà. Nhưng cô cá tính tự chủ rất cao nên làm sao bây giờ? Tranh luận sao? Tạitrong nhà mình, kiên trì cùng mẹ tranh luận vấn đề nhỏ kia cho đến khicó kẻ thắng người thua ư, cô chắc chắn sẽ mang tội danh bất hiếu suốt cả cuộc đời. Côkhông phải không xinh đẹp, dịu dàng, từ nhỏ đến lớn mẹ đều mang cô ra so sánh với chị, nay cô cũng đã trưởng thành cũng có suy nghĩ riêng củabản thân mẹ sao lại thốt ra những lời xúc phạm cô đến vậy, cô phải muốimặt vào đâu bây giờ? Không để lộ ra biểu tình tổn thương, cũng không thể tức giận, cho nên cô đành phải ngụy trang chính mình, lộ ra biểu tình đồng thuận, cố gắng khắcchế tâm trạng chán nản. Khéo mắt phát ra lửa giận nhìn Văn Nhân Chấn cười vui vẻ, cô buộc bản thânkhông cần vì một người xấu xa như hắn mà làm cho bản thân bị tổn thương. “Oa, mọi người đều ở đây, đừng có nóng quá nháo”. Thanh âm theo cửa trước mà truyền vào, giọng nói càng ngày càng gần, bóng dáng của người đó rốtcuộc cũng xuất hiện Đólà một người có cái dáng người ục ịch, tóc hoa râm, vẻ mặt trung hậu,thành thật, là một quý ông trung niên. Mặc trên người là bộ quần áo tâytrang quý phái vẫn là không dấu được cái bụng bia, mặt mày hồng hào,nhìn ra được là mới vừa uống không ít rượu, ông nhếch môi cười, hàm răng to trắng sáng làm ông thoạt nhìn giống phật Di Lặc. “Ai nha, như thế nào lại có nhiều như vậy tiểu thư xinh đẹp ở nhà của ta?”ngữ điệu trêu tức, ánh mắt trực tiếp chống lại biểu tình ủy khuất củaKhấu San Dung, tiếp tục đến gần cô.“A..aa, tiểu mỹ nhân nào đây, bộ dạng của mình như vậy thật là xinh đẹp, như thế nào mặt của mình cũng khôngcười a? Cười một cái nào tôi mua quà tặng cho mình.” Ôngcàng lúc càng đến gần, thú vị là mặt của Khấu San Dung không vì vậy màbiến sắc, ngược lại làm cho biểu tình của cô đều hưng phấn lên. “Cha đã về!” Dỡ xuống biểu tình che đậy nãy giờ, ai cũng không quản được cô, rất nhanh đứng dậy hướng người đàn ông trung niên làm nũng, để cho ôngôm cô một chút. “Cha, con giúp papa lấy nước uống nha.” Không cần người khác nhắc nhở, cũng không cần nhờ người giúp việc, Khấu SanDung lập tức rời khỏi phòng khách, đi xuống nhà bếp vì papa mà rót ramột ly nước ấm, nhất quyết muốn ba ba yêu dấu của mình đem nước uốnghết, lại sau đó lấy ra thuốc huyết áp đưa cho ông uống. “Mình à.” Xem ông xã vì con gái làm nũng mà ngoan ngoãn uống nước uống thuốc, Khấu phu nhân tức giận, mắt trợn trắng. “Vợyêu, đến, tôi ôm một chút.” Khấu lão gia thấy sắc mặt vợ không tốt, liền mở lời ngọt ngào dụ dỗ “Vợ yêu”, Khấu phu nhân tâm tính tốt lên đôichút, ông xã không có nặng bên này nhẹ bên kia. “Làm chi, có các con ở đây.” Khấu phu nhân hai gò má ửng hồng, nhăn nhó kháng nghị, bộ dáng xấu hổ ngượng ngùng. “Cósao đâu nào, tới tôi ôm một chút.” Khấu lão gia không để ý tới vợ đangcòn giãy dụa ngăn cản, liền kéo lại mà ôm, tương thân tương ái một chút. Khấu San Dung nhìn cha đối đãi với mẹ mà thích thú, ánh mắt không khỏi saymê, khóe miệng giơ lên, khuôn mặt tươi cười như hoa không có biểu tìnhgiống với khi nãy ẩn nhẫn ủy khuất. VănNhân Chấn không khắc chế được biểu tình cứ như vậy ánh mắt ôn nhu mànhìn sang Khấu San Dung, thấy cô đang cười thật tươi, khuôn mặt rạng rỡhẳn lên, lông mi khẽ nhíu lại hắn đang suy ngẫm một điều gì đó, vẫn làkhông nhìn ra hắn thật đang nghĩ đến chuyện gì. “AChấn, cậu đến đây là để bàn bạc về hôn sự ? Bọn các ngươi là lớp trẻcùng nhau bàn bạc là tốt rồi, ta không ý kiến!” Buông ra vợ, Khấu lãogia mới đem lực chú ý phóng tới trưởng nữ nhà mình cùng con rể tương lai lên tiếng. Cáigì không ý kiến, ông sao lại nói như vậy……” Nghe được ba từ “Không ýkiến” Khấu phu nhân vô cùng phật ý, bắt đầu muốn mở một bài thuyếtgiảng cùng chồng. Thấy mẹ bắt đầu đối với cha thuyết giảng , có điều lần này là đem toàn lựcchú ý chuyển dời lên người cha, Khấu San Dung nhìn cha mà cười ha ha,chu đôi môi nhỏ giọng nói một câu,“Cám ơn cha.” Từnhỏ đến lớn đều là như vậy, chỉ cần mẹ bắt đầu la mắng, khiển trách cô,làm cho tâm trạng của cô không được tốt thì papa sẽ nghĩ ra biện pháp để mẹ dời đi lực chú ý, cho tai cô có thời gian mà từ từ thanh tĩnh mộtchút. Côngồi bên cạnh papa, dò xét khuôn mặt tinh xảo của Văn Nhân Chấn, cũng đã hơn nửa tháng không thấy hắn ghé thăm nhà, cô chờ hắn quay đầu trả lờipapa. Chathông cảm cho con, thật là có lỗi, ánh mắt sủng nịnh, thâm tình của chịgái hướng papa mà cầu tình khiến lòng cô ấm áp kỳ lạ. Cha vợ cũng nên lượng thứ cho con! Côtrong mắt của cha mình thủy chung là cô gái nhỏ hiền lương, thuần khiếtnhất. Hơn nữa đối với ông cô là con bé rất thông minh, chính mình luônđưa ra chủ kiến riêng, trên đời không có thanh niên nào xứng đôi với con gái bảo bối vô giá của ông. Hàoquang của chị gái không có làm cho cô tự ti, mặc cảm vì cả hai vốn làchị em ruột của nhau không có lý do gì để mà so đo cả, hơn tất cả là côcó papa yêu thương, thông cảm thì chịu đựng một chút ủy khuất cũng không sao cả.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]